[GẶP GIÓ] CHƯƠNG BỐN: CẢNH TƯỢNG (PHẦN MỘT)

Bản dịch tiếng Anh: https://liuhaoranintl.com/2019/06/18/the-eye-of-the-storm-chapter-4-scene/

Bản dịch tiếng Việt bởi Lục Hương @ Hạo Nhiên Chi Khí


Lưu Hạo Nhiên cùng các anh em “Cao năng thiếu niên đoàn” mùa 1 (Đổng Tử Kiện, Vương Tuấn Khải, Trương Nhất Sơn, Vương Đại Lục)

Bạn bè là làn gió ấm áp ở bên ta. Chúng ta sẽ khám phá ra những điều mình có thể gây ảnh hưởng đến người khác và cũng có thể tìm thấy dấu vết những ảnh hưởng của họ trong chính chúng ta. Tình yêu và sự yêu thích là một phần quan trọng trong đó. Việc bạn là kiểu người như thế nào quyết định kiểu người mà bạn sẽ gặp.


DỰA VÀO THẦN GIAO CÁCH CẢM ĐỂ GIỮ LIÊN LẠC VỚI MỌI NGƯỜI

Tôi không thật giỏi trong việc duy trì tình bạn lâu dài với mọi người. Mặc dù khi chúng ta gặp nhau, tôi có thể trò chuyện rất vui vẻ với bạn, tôi gặp khó khăn trong việc duy trì điều đó một cách thường xuyên. Tôi không quen sử dụng các ứng dụng trên điện thoại để giữ liên lạc với mọi người. Nếu tôi có thể chọn, tôi không muốn sử dụng các biện pháp này – thay vào đó tôi thích gặp gỡ mọi người trực tiếp hơn.

Ngoài ra, tôi thực sự không thích nhắn tin. Khi bạn bè gửi tin nhắn cho tôi, tôi sẽ trả lời chúng trong đầu, nhưng quên nhắn tin trả lời. Một vài ngày sau, tôi lại liếc thấy những tin nhắn ấy và nhận ra tôi chưa thực sự trả lời và tôi sẽ hối hả nhắn lại.

Mặc dù không giỏi duy trì những mối quan hệ lâu dài nhưng không có nghĩa tôi là một người hướng nội. Hay nói cụ thể hơn một chút, tôi nghĩ tôi có những đặc điểm của cả người hướng nội và người hướng ngoại. Tôi không thể hiện tất cả những gì tôi cảm thấy, nhưng tôi cũng không hoàn toàn hướng nội – trong cuộc sống cá nhân, tôi thực sự khá là hay nói.

Những tính cách này nghe có vẻ mâu thuẫn, nhưng chúng có thể tồn tại hài hòa. Tôi có thể dành một khoảng thời gian tuyệt vời với mọi người để ăn mừng vì điều gì đó, nhưng tôi cũng có thể ở một mình trong bốn hoặc năm ngày và không gặp ai trong thời gian đó. Cũng giống như việc ai cũng cần bạn bè, nhưng cũng có lúc cần được ở một mình.

NHỮNG TÌNH BẠN QUAN TRỌNG NHẤT

Tôi cảm thấy rằng tôi có rất nhiều bạn bè, nhưng khi tôi nghĩ về điều đó kỹ hơn một chút, những người mà tôi có thể gọi rủ đi ăn và trò chuyện mà không cảm thấy khó xử thực sự là rất ít. Đối với tôi, tình bạn là khi bạn không cần phải cẩn trọng để ý khi ở bên bạn của mình và ngược lại. Bạn không cần phải suy nghĩ về những gì cần nói, và bạn không cần phải sắp xếp một hoạt động cụ thể một cách có chủ đích. Nói một cách đơn giản là, chỉ cần ngồi cùng nhau nghịch điện thoại, mà không hề cảm thấy khó xử hay gượng gạo.

Luôn có những lúc tôi không muốn ở nhà cả ngày và muốn đi chơi với những người khác. Tôi hơi không thoải mái với những người mà tôi không quen, và khi tôi ngồi ăn cùng họ, tôi cảm thấy mình bắt buộc phải tham gia vào những cuộc trò chuyện để trở nên lịch sự. Nhưng bạn thì khác. Đôi khi chúng tôi chỉ cần gọi điện để hẹn gặp nhau, và cập nhật tình hình cuộc sống của mỗi người. Nhưng chúng tôi cũng có thể chẳng cần nói về bất cứ điều gì hết. Dù chúng tôi làm gì chăng nữa, chúng tôi đều cảm thấy thoải mái và điều đó thật dễ chịu.

Thật sự khá dễ dàng để kết bạn trong ngành giải trí, mặc dù điều này cũng phụ thuộc vào tính cách của bạn. Nếu bạn là một người hướng ngoại, rất dễ để làm quen với những người khác, đặc biệt là với những người cùng độ tuổi với bạn, bởi vì có rất nhiều điều để trò chuyện và có rất nhiều cơ hội để gặp nhau. Khi có một nhóm những người trẻ tuổi chúng tôi ở cùng nhau, bầu không khí thật tuyệt vời.

HAI NGƯỜI CÙNG ĐI DU LỊCH NHẬT BẢN

20160930 Lưu Hạo Nhiên weibo update

Năm ngoái, Đại Bàn (T/N: có nghĩa là “Béo,” bạn này đóng cùng Nhiên trong phim “Điều tuyệt vời nhất của chúng ta”) và tôi đã đi đến Nhật Bản cùng nhau. Lúc đó tôi được rảnh rỗi một chút, và thực sự là sau đó có một số công việc ở Nhật Bản nữa, vì vậy tôi muốn đi du lịch. Nhưng tôi cũng khá lười biếng, vì vậy tôi đã đăng một tin nhắn trong Vòng Bạn bè WeChat của mình và hỏi, “Có ai muốn đi Nhật Bản với tôi không?” Khi bạn đăng những thứ kiểu như vậy, chỉ những người bạn biết bạn rất rõ mới trả lời, và Đại Bàn đã bảo, “Cùng đi nhé!” Điều này thật tuyệt!

20161009 Lưu Hạo Nhiên weibo update

Đại Bàn là một người rất hòa đồng, và chúng tôi luôn nói đùa rằng cậu ấy là một cánh bướm xã giao, hahaha. Cậu ấy thích vui vẻ nhưng cũng rất chi tiết, vì vậy tôi để cậu ấy lên kế hoạch cho chuyến đi. Và cậu ấy rất nhanh chóng thu xếp xin visa, đặt khách sạn và lên hành trình. Cậu ấy thậm chí đã lập một biểu đồ và liệt kê ra những nơi thú vị để đến thăm, nơi có đồ ăn ngon, v.v… Tôi nhận ra cậu ấy thật là một kho báu và nghĩ rằng chúng tôi nên lên đường ngay khi có thể! Vì vậy, hai chúng tôi đã đi đến Nhật Bản.

20160930 Lưu Hạo Nhiên weibo update

Chúng tôi đã ở Nhật Bản hơn mười ngày và đến Tokyo, Osaka, Kyoto, vv… Công ty của tôi đã nhờ một người bạn ở Nhật chuẩn bị xe cho chúng tôi, vì vậy chúng tôi quyết định đi du lịch khắp nơi. Thật hiếm khi mà tôi có thể đi du lịch mà không cần đeo khẩu trang và mũ. Ngay cả khi bạn hát thật to, sẽ không ai quan tâm, bởi vì không ai biết bạn là ai. Vì vậy, tôi thấy rất vui.

Khi bạn đi chơi với bạn bè, sự kiên nhẫn là điều cốt yếu. Giữa Đại Bàn và tôi, tôi cảm thấy rằng cậu ấy có lẽ phải thực sự kiên nhẫn với tôi, hahaha. Mặc dù tôi là người muốn đi du lịch, khi tôi thực sự đến đó, tôi chỉ muốn nằm nghỉ. Ngay cả khi thời tiết tuyệt vời và phong cảnh đẹp, tôi chỉ muốn ở trong khách sạn.

Đại Bàn thì lại không muốn thế – cậu ta không thích ở lì trong khách sạn, và có niềm tin rằng bạn nên tận hưởng sao cho xứng với số tiền đã bỏ ra khi bạn đi du lịch. Nhưng chúng tôi cũng không muốn làm mọi thứ một cách độc lập – một phần vì ở đó chỉ có một chiếc xe. Nếu một người đi ra ngoài, người kia sẽ không có cách nào đuổi kịp. Nhưng chúng tôi cũng không muốn cô đơn. Ngay cả khi chỉ có hai chúng tôi, chúng tôi muốn có thể làm mọi việc cùng với nhau.

20161004 Lưu Hạo Nhiên weibo update

Khi Đại Bàn mất kiên nhẫn, cậu ta sẽ nói: “Cậu đã đi cả quãng đường dài đến đây để ngắm cảnh cơ mà! Nếu cậu chỉ nằm đó cả ngày thì tại sao cậu không làm việc đó ở nhà?!” Nhưng tôi chỉ than thở đáp lại, “Nhưng đi du lịch cũng thực sự rất mệt mỏi! Chúng ta đến đây để thư giãn – điều đó không có nghĩa là đi ra ngoài mỗi ngày. Kỳ nghỉ nên thoải mái chứ!” Tôi nghĩ lúc đó Đại Bàn có lẽ thực sự muốn cho tôi ăn đòn.

XE ĐẠP

Trong chuyến đi đến Nhật Bản đó, anh Hiểu Minh (T/N: Huỳnh Hiểu Minh) và chị Baby (T/N: Angelababy) cũng tình cờ có mặt ở đó, vì vậy chúng tôi đã cùng nhau dùng bữa. Chị Kiko Mizuhara cũng đến (T/N: cô ấy là bạn thân của Angelababy). Tôi biết chị ấy rất nổi tiếng ở Nhật Bản, nhưng tôi rất ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng sau khi chúng tôi ăn tối xong và chuẩn bị bắt xe đi về, chị ấy rất tự nhiên đi về phía chiếc xe đạp mà mình đã dựng bên hông nhà hàng – chị ấy đã đã đạp xe đến đó.

Và chị ấy vui vẻ đeo tai nghe vào,

vừa đạp xe về nhà vừa nghe nhạc. Tôi nhớ mình đã nghĩ “Chà, thật tuyệt!” Tôi không bao giờ nghĩ rằng chị ấy có thể duy trì cảm giác tự do như vậy.

Tôi cảm thấy được truyền cảm hứng từ cách sống giản dị và bình thường của chị ấy, và tôi bắt đầu phá bỏ một cách thành công những rào cản mà tôi đã đặt ra cho chính mình. Ai nói rằng các diễn viên phải ngồi trong xe của họ cả ngày?

Khi tôi trở về Bắc Kinh, tôi đã mua chiếc xe đạp của riêng mình. Vài ngày trước, khi tôi có một buổi chụp tạp chí, tôi đã đạp xe đến địa điểm chụp (T/N: buổi chụp hình cho tạp chí Grazia số T7/2017). Khi các thành viên trong đoàn đội của tôi nhìn thấy tôi đạp xe đến, họ có biểu hiện kiểu như là “Cậu thắng rồi!” hahaha, và họ nói rằng họ chưa bao giờ thấy một diễn viên nam nào ít quan tâm đến hình ảnh của mình đến vậy, và thật quyết tâm để có được làn da rám nắng.

Lưu Hạo Nhiên đạp xe đến buổi chụp hình của tạp chí Grazia T7/2017

Xe đạp của tôi không có khóa nên mỗi lần đi ăn, tôi đều gọi điện trước và hỏi xem có thể để xe ở đó không. Xe được làm bằng tre nên rất nhẹ, có thể nâng nó lên chỉ bằng một tay. Xe đi rất thoải mái, nhưng xe cũng không tự dựng thẳng lên được – phải dựa vào đâu đó, hoặc để xe nằm ngang.

Bắc Kinh là một thành phố hoàn hảo để bạn đi xe đạp. Nhà tôi ở gần Tam Lí Đồn (Sanlitun) nên tôi thường xuyên phải đạp xe xuyên qua khu vực đó. Rất nhiều lần khi tôi dừng lại chờ đèn đỏ, xung quanh tôi có rất nhiều người. Thành phố này có thể đông đúc, nhưng nó rất độc lập, vì vậy sẽ không ai nhìn ngắm xung quanh để xem bạn là ai. Vì vậy, tôi chưa bao giờ bị nhận ra.

Tất nhiên, việc đi xe đạp của tôi cũng gây ra một số câu chuyện buồn cười.

Có một hôm tôi đi ăn tối với một người bạn và thành viên gia đình của cô ấy (T/N: LHN ăn tối cùng Âu Dương Na Na và mẹ ADNN vào T6/2017). Sau khi chúng tôi ăn tối xong, họ rời đi trước bằng xe ô tô còn tôi đạp xe về nhà. Ngay từ đầu, tôi đã nghĩ có một chiếc ô tô lạ đậu trước nhà hàng, có thể nhìn thấy ánh đỏ lập loè trong xe, lúc đầu tôi nghĩ có lẽ ai đó đang hút thuốc, nhưng nhận ra màu sắc không đúng nên tôi đã lưu ý đến nó.

Sau khi xe của bạn tôi rời đi, chiếc xe đang đợi bên ngoài nhà hàng cũng rời đi. Tôi lấy xe đạp của mình và bắt đầu đạp đi, và tình cờ dừng lại đúng lúc đèn đỏ bên cạnh chiếc xe bí ẩn. Vì vậy, tôi quyết định nhìn vào trong, và tôi giật mình khi phát hiện ra rằng trên ghế hành khách có một người đàn ông với máy quay phim – một chiếc máy quay cực kì nhỏ. Ngày đó hiếm khi thấy người có máy quay phim, phải không? Vì vậy, tôi cứ tiếp tục nhìn anh ta.

Lúc đầu, anh ta không nhìn thấy tôi, vì anh ta đang cúi đầu xuống để xem những gì anh ta ghi lại trên camera của mình. Nhưng vào lúc đó, người lái xe nhìn thấy tôi, và ngạc nhiên đến nỗi ngay lập tức đập vào cánh tay bạn mình. Mắt người quay phim gặp mắt tôi – Tôi nghĩ có lẽ chúng tôi đã nhìn chằm chằm vào nhau khoảng 10 giây liên tiếp.

Biểu cảm mà anh ta thể hiện trên khuôn mặt của mình… thật tuyệt vời. Bầu không khí khá khó xử, nhưng điều đó có thể hiểu được. Vị huynh đài này có lẽ đã có nhiều năm kinh nghiệm theo dõi mọi người, nhưng anh ta có lẽ chưa bao giờ ở gần (về mặt khoảng cách) với một người mà lẽ ra anh ta đang phải bám đuôi, hahaha.

Khi đèn chuyển sang màu xanh, tôi đạp xe và rời đi. Tôi thực sự thích mang đến cho mọi người những điều bất ngờ như vậy.

Những hình ảnh (về bữa tối) cuối cùng đã trở thành tiêu đề như thể một “vụ scandal” bị phanh phui. Tôi thực sự muốn nói một cách ích kỷ nói với vị huynh đài này (tay săn ảnh) rằng ăn một bữa với một người bạn là một câu chuyện quá đỗi bình thường. Câu chuyện về cách chúng tôi nhìn chằm chằm vào nhau trong mười giây còn thú vị hơn nhiều.

Lưu Hạo Nhiên là người phát ngôn thương hiệu cho Didi Bike (nhãn hàng cho thuê xe đạp qua app) từ T5/2020. Lưu Hạo Nhiên chia sẻ anh cũng thỉnh thoảng sử dụng dịch vụ của Didi Bike khi có việc cần ra ngoài hoặc tụ tập với bạn bè.

Mặc dù tôi nghĩ điều đó thật buồn cười nhưng cũng có một chút buồn vui lẫn lộn. Tôi không chắc mình sẽ có thể sống một cuộc sống mà tôi có thể tự do đạp xe khắp nơi trong bao lâu nữa.

Tôi thường nhắc nhở bản thân rằng, dù tôi có tiến xa đến đâu trong ngành này chăng nữa, tôi cũng phải sống một cuộc sống bình thường. Khi tôi diễn xuất, tôi đang khắc hoạ cuộc sống của người khác – họ sẽ có những lần vấp ngã và trỗi dậy thật kịch tính, và có thể họ sống một cách hào nhoáng, nhưng một khi đã thoát vai, tôi cần nhớ rằng tôi chỉ là một người bình thường. Tôi hi vọng rằng tôi có thể có thời gian và không gian riêng, có sở thích riêng, có thể lười biếng hoặc điên cuồng. Và để có thể đạp xe đi gặp gỡ bạn bè. Điều quan trọng (đối với tôi) là phải nhớ rằng tôi cũng chỉ giống như bao người khác.

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: