SỰ ĐA DẠNG KHÔNG GIỚI HẠN – PHỎNG VẤN LƯU HẠO NHIÊN TRÊN ELLE CHINA SỐ THÁNG 1/2021

Tháng 1/2021, Lưu Hạo Nhiên mở khoá bìa ELLE China số khai niên, một trong những số báo quan trọng trong năm của các tạp chí thời trang. Bài phỏng vấn này mình thấy hay, cậu ấy đã nhìn lại một năm 2020 đầy biến động nhưng với bản thân cậu ấy cũng có nhiều dấu ấn, lần đầu nói về lý do thi vào Đoàn nghệ thuật Mỏ than Trung Quốc, và chia sẻ về những sự được mất khi nhận dự án “Cửu Châu Phiêu Miểu Lục.”

Bản dịch tiếng Anh: https://liuhaoranintl.com/2020/12/13/elle-china-infinite-variety/

Bản dịch tiếng Việt bởi Lục Hương @ Hạo Nhiên Chi Khí


Thành tích của “con nhà người ta” trông sẽ như thế nào nhỉ? Hãy để Lưu Hạo Nhiên cho bạn thấy.

Đối với Lưu Hạo Nhiên, trong năm 2020 “trật tự dù đầy biến động” này, nhiều thay đổi đang diễn ra và anh ấy từng bước chủ động thích nghi với những biến đổi đó.

“Tôi đang đứng trên nóc một tòa nhà 38 tầng, cách mặt đất 100 m. Với gia tốc trọng trường 9,8m/s2, tôi sẽ tạm biệt thế giới này sau 4,472 giây.” Sau thất bại gần nhất, doanh nhân trẻ Nguỵ Tấn Bắc đã có suy nghĩ như vậy. Nếu cơn gió thổi mạnh hơn một chút trong khoảnh khắc đó, có lẽ anh ấy đã rơi vào không trung như một chú chim. (T/N: Đây là một cảnh trong bộ phim “Một chút là tới nhà” của Lưu Hạo Nhiên).

Sau tiếng “bốp,” rượu champagne tràn ra khỏi miệng chai, nhưng trước khi dòng nước sủi bọt đầy vui vẻ ấy kịp rót vào đầy ly, Lưu Hạo Nhiên đã nhận được tin rằng buổi ra mắt phim mới của anh ấy bị huỷ, “Anh đùa đấy à?” Anh ấy buột miệng thốt lên, và đầy sững sờ nhìn những người xung quanh.

Nguỵ Tấn Bắc đã đến Vân Nam, anh ấy ở lại trong một ngôi làng miền núi biệt lập cùng với cây cà phê và bạn bè của mình, lặng lẽ chờ đợi hoa kết trái. Rốt cuộc anh ấy đã ở lại đó tận ba năm.

Không màng đến việc uống rượu champagne, Lưu Hạo Nhiên gọi điện thoại hết cuộc này đến cuộc khác, anh nhớ lại, “Tôi thực sự bối rối. Tôi không biết gì cả, bởi vì tôi chưa từng trải qua chuyện này trước đây.” Mãi sau này, khi anh đã hoàn toàn quay trở lại với công việc, anh mới thấy nhẹ nhõm. Anh nói, “Ngay cả khi tất cả mọi việc có xảy ra lần nữa, tôi sẽ không thể thay đổi bất cứ điều gì. Đó không phải là điều tôi có thể quyết định, vì vậy tôi không cần phải lo lắng về nó, không phải suy nghĩ về nó. Chỉ cần ngày mai sống cho thật tốt là đủ.”

Anh ấy tự mô tả bản thân là “một người không bi quan đến vậy.” Vì đặc thù nghề nghiệp của mình, anh ấy tin rằng việc lan tỏa niềm vui, thể hiện sự ấm áp vui vẻ là rất quan trọng. Anh ấy giữ những cảm xúc tiêu cực cho riêng mình. Nhưng cuộc gặp gỡ giữa một diễn viên và vai diễn của người đó là một điều kỳ diệu, và đó là lý do tại sao rất nhiều người trong ngành bị mê hoặc bởi điều ấy – diễn viên và vai diễn của người đó chăm sóc cho nhau.

Xung đột nội tâm của Nguỵ Tấn Bắc ít nhiều cũng tồn tại trong Lưu Hạo Nhiên. Vì vậy Lưu Hạo Nhiên, người luôn đối mặt với cơ hội/rủi ro từ rất sớm, đã tìm thấy niềm an ủi trong câu chuyện của Nguỵ Tấn Bắc, một người luôn kiên trì săn đuổi những cơ hội mới.


1

“Anh đã từng phải chịu tổn thương nhiều nhất do mâu thuẫn nội tại là vào khi nào?”

Trong các cuộc phỏng vấn trước đây, anh ấy rất hiếm khi nói về những điều này.

Lưu Hạo Nhiên trả lời: “Là khi quay phim “Cửu Châu Phiêu Miểu Lục.” Tôi đã ở phim trường quay phim trong 9 tháng, và đó là một khoảng thời gian dài. Trước đó, tôi chưa bao giờ ở lại phim trường lâu như vậy. Và điều đó còn có nghĩa là: rủi ro cao.”

Anh ấy mô tả điều đó giống như “tất tay” (all-in) khi chơi bài. Áp lực to lớn đến từ sự không chắc chắn. Và thực tế là, áp lực cũng được chuyển sang đoàn đội của Lưu Hạo Nhiên. Thời gian giống như một tấm lưới mỏng manh và đoàn đội của anh phải kéo dãn nó bất cứ khi nào có thể, nhồi nhét các công việc bắt buộc phải hoàn thành vào những khoảng trống hiếm hoi xuất hiện.

Lưu Hạo Nhiên, người đang sống cuộc sống của một vị anh hùng trẻ tuổi (trên phim trường) vẫn nhận được những tin tức đến từ thế giới thực. “Nếu có một cơ hội tốt gõ cửa, họ có thể sẵn sàng đợi tôi một hoặc hai tháng, nhưng tôi cần phải tiếp tục làm việc trong 9 tháng. Vì vậy, về cơ bản điều đó có nghĩa là tôi từ bỏ khả năng đưa ra lựa chọn trong suốt 9 tháng đó.” Một mặt, anh ấy cố gắng hết sức để hoàn thành bộ phim và mặt khác, nhìn thấy tất cả những cơ hội bị bỏ lỡ trôi qua trước mắt. Lưu Hạo Nhiên cho biết trong thời gian đó, nhận thức của anh về “áp lực và căng thẳng” vượt quá những tưởng tượng trước đây của anh.

“Những điều bản thân bạn chưa từng trải qua, thật phí lời nếu bạn lên tiếng. Vì vậy, bạn không thể dễ dàng nói ra điều đó với người khác. Rất ít người có thể thực sự gạt bỏ thực tại.” Thông qua những giằng xé nội tại và sự bất lực mà anh ấy cảm thấy trong thời gian đó, Lưu Hạo Nhiên đã trở nên chắc chắn hơn về bản chất sự nghiệp của mình.

“Tôi luôn cảm thấy rằng công việc của một diễn viên là diễn xuất, làm việc chăm chỉ để hoàn thành việc quay phim. Và sau đó? Hãy sử dụng hành động hoặc sức ảnh hưởng của bạn để nói với mọi người rằng, tôi đã quay một dự án và nó sắp ra mắt. Hãy quảng bá và tham gia các roadshow. Ngoài những việc đó, người diễn viên không thể quyết định được điều gì khác.” Khả năng buông bỏ của Lưu Hạo Nhiên cũng đến từ 9 tháng đó, sau khi kiên trì hoàn thành mọi cảnh quay.

Thực tế là năm 2020 đã phá vỡ phong cách làm việc thông thường của Lưu Hạo Nhiên. Trong những năm làm việc trong ngành giải trí, anh ấy luôn tuân thủ các quy tắc mà anh học được từ các tiền bối của mình. Trước khi bắt đầu một dự án mới, anh sẽ hoàn tất việc đọc kịch bản, nêu lên các thắc mắc với đạo diễn, và chờ để bắt đầu công việc khi họ tiếp tục trao đổi. Trung bình, anh ấy sẽ cần nửa năm và ít nhất là 4 đến 5 tháng. Nhưng như Lưu Hạo Nhiên nhìn lại năm 2020, anh ấy mô tả là, “sống một cuộc sống mà bạn chỉ nghĩ về ngày hôm nay chứ không phải ngày mai.”

“Ngày càng có nhiều sự không chắc chắn, và những thứ có tính chất ngẫu nhiên xuất hiện. Rất nhiều công việc đã được sắp xếp vào phút chót. Cách tôi làm việc trước đây khá truyền thống, vì vậy với sự thay đổi đột ngột này, ban đầu tôi thực sự thấy không thoải mái.”

Dự án được cho là sẽ bắt đầu quay vào ngày mùng 6 Tết Nguyên đán (Moses trên đồng bằng) đã tạm dừng sản xuất một cách bất ngờ. Trong thời gian giãn cách xã hội Lưu Hạo Nhiên đã dành thời gian ở cùng gia đình, và mặc dù anh ấy đã ăn rất nhiều, đây là cơ hội hiếm hoi mà cả nhà có thời gian bên nhau. Lưu Hạo Nhiên đã trải qua thời gian đó một cách yên bình, mặc dù đôi khi anh cảm thấy ngột ngạt.


2

Tạm thời quên đi việc phân tích tiểu sử nhân vật, gác lại những suy nghĩ và thiết kế phức tạp và kỹ lưỡng, thoải mái trong việc tương tác với các bạn diễn và các cảnh quay. Mặc dù anh ấy vẫn chưa hoàn toàn quen với phong cách làm việc này và vẫn chưa biết liệu anh có cần phải quen với điều đó hay không, đối với Lưu Hạo Nhiên, năm “có trật tự trong sự hỗn loạn” này đã chứng kiến rất nhiều thay đổi. Trong số các thay đổi này, bao gồm cả việc anh ấy đã chính thức hoàn thành tất cả các khóa học bậc đại học và đã tốt nghiệp Học viện Hí kịch Trung ương.

“Đột nhiên tôi cảm thấy hơi hoảng sợ,” Lưu Hạo Nhiên nói rằng anh luôn coi trường học như một “nơi trú ẩn cho tâm hồn.”

“Trước đây, tôi không đóng phim quanh năm. Tôi sẽ luôn dành một khoảng thời gian nhất định ở trường. Và lúc đó tôi cảm thấy ngay cả khi không đóng phim, tôi vẫn có một bản sắc khác. Tôi đã coi việc đó như một phương thức tự bảo vệ. Bây giờ tôi là người đã hoàn toàn trưởng thành và bước vào xã hội. Trước đây, tôi sẽ rất hạnh phúc khi hoàn thành một dự án, nhưng bây giờ khi tôi nghỉ ngơi ở nhà, tôi tự nhiên lại cảm thấy tinh thần có chút xuống dốc.”

Cuộc sống không còn là một chuyến tàu đang đi trên một đường thẳng tắp.

Từ năm 11 tuổi, cuộc sống trong tập thể cùng các bạn học đã trở thành một trong những khía cạnh quen thuộc nhất trong lối sống của Lưu Hạo Nhiên. Ở một mức độ nào đó, đó là tấm lưới bảo hộ của anh ấy và là thứ mà cuộc sống trên phim trường không thể thay thế.

Anh ấy nói, “Khi tôi quay phim ở phim trường, cuộc sống hàng ngày không thực sự tuân theo một lịch đều đặn. Ví dụ, khi bạn bắt đầu làm việc theo lịch hàng ngày, ngay cả khi đang nghỉ ngơi, mọi người vẫn tụ tập cùng nhau, lo lắng về công việc vào ngày hôm sau. Và chúng tôi thậm chí còn không có thời gian để tụ tập hàng ngày. Nhưng ở trường, các lớp học thực sự thú vị và sau giờ học cũng rất vui. Tôi có thể đi chơi bóng rổ với các bạn cùng lớp, đi ăn BBQ. Ngay cả khi chúng tôi có lớp học vào ngày hôm sau, chúng tôi vẫn có thể cùng nhau đi chơi vui vẻ, đặc biệt là vì mọi người đều sống cùng nhau trong ký túc xá.”

Có một số ý tưởng đã ăn sâu bén rễ vào lòng anh ấy từ rất sớm. Vào ngày 8 tháng 9, anh ấy chính thức trở thành diễn viên của Đoàn nghệ thuật Mỏ than Trung Quốc, và tin tức “Lưu Hạo Nhiên trúng tuyển vào biên chế” nhanh chóng leo lên hàng đầu trong các tin tức được tìm kiếm nhiều nhất.

“Đó là một quan niệm đã thấm nhuần trong tôi từ khi tôi còn nhỏ, đó là một con đường sự nghiệp rất truyền thống. Bởi vì khi tôi còn nhỏ, việc làm diễn viên không giống như bây giờ. Đối với chúng tôi, vai chính thuộc về những diễn viên tiền bối trong đoàn nghệ thuật với hơn 10 hoặc 20 năm kinh nghiệm trong nghề. Nhưng khi tôi ra trường, môi trường đã thay đổi. Tất nhiên, sự thay đổi này cũng là do sự phát triển trong thời đại ngày nay. Tôi rất may mắn đã gặp đúng thời điểm, khi có những vai diễn đang nghiêng về các diễn viên trẻ hơn. Tôi cũng rất may mắn khi lọt vào danh sách những người được chọn cho các vai chính trong phim. Nhưng tham gia thi tuyển vào một đoàn nghệ thuật là mục tiêu mà tôi đặt ra từ khi tôi còn rất trẻ nên ý định ấy sẽ không dễ bị lung lay. Vì vậy, việc thi đỗ vào một đoàn nghệ thuật tốt sau khi tốt nghiệp, đối với tôi là một quyết định tuyệt vời.”

Sự lo lắng mà anh ấy cảm thấy trong buổi thi đã giảm bớt vì đó là một “buổi kiểm tra qua mạng.” Nhưng Lưu Hạo Nhiên, người đã quen với việc làm bài thi, khi đối mặt với cán bộ coi thi qua màn hình điện thoại, đột nhiên nghi ngờ về hiệu suất của mình. Anh ấy nói, “Khi tôi bảo vệ khóa luận tốt nghiệp cũng là qua video, và sau đó tôi cảm thấy thực sự kỳ lạ. Bài thi lần này cũng vậy. Bạn không thể nhìn thấy cán bộ coi thi (khi bạn đang thực hiện bài biểu diễn), bạn để điện thoại ở đó, và bạn biểu diễn trước một căn phòng trống.” Lưu Hạo Nhiên có chút tiếc nuối về điều đó.


3

Việc thi vào một đơn vị nghệ thuật nhà nước được quyết định một năm trước khi anh ấy tốt nghiệp. Khi Lưu Hạo Nhiên sắp viết xong luận văn, anh cũng đồng thời cân nhắc các gợi ý của các bạn cùng lớp và sàng lọc kết quả để quyết định mục tiêu của mình.

“Tôi thực sự không thể diễn đạt rõ ràng điều này có ý nghĩa như thế nào đối với tôi. Nhưng có lẽ quyết định của tôi sẽ cho mọi người một góc nhìn khác.”

Lưu Hạo Nhiên nói rằng anh ấy biết rất rõ về các cuộc thảo luận xung quanh việc anh thi đỗ vào biên chế, nhưng sự thật là, anh không còn chỉ đơn thuần trải nghiệm sự bao la của những đỉnh cao chói lọi nữa. Anh ấy đã bắt đầu hiểu được hướng đi của gió. Anh vào ngành từ khi còn trẻ, và cho đến nay, anh ấy luôn chỉ được xác định là diễn viên. Vì anh là diễn viên, anh hy vọng rằng mình có thể được công nhận nhiều hơn (thông qua diễn xuất), vậy thôi.

“Công việc của một đoàn nghệ thuật không yêu cầu tôi phải có mặt ở văn phòng mỗi ngày. Công việc đó dựa trên nhiệm vụ được giao trong năm. Hơn nữa, tôi là một người mới vào đoàn nghệ thuật. Không giống những gì bạn nghĩ rằng tôi có thể đảm nhận một vai chính ngay ngày mai. Điều đó là không thể.”

Dựa trên thông lệ, rất có thể Lưu Hạo Nhiên sẽ bắt đầu với các vai diễn quần chúng và liên tục thay trang phục ở hậu trường. Anh ấy nghĩ nếu mọi chuyện diễn ra như vậy, anh sẽ cảm thấy rất hạnh phúc, vì đây là cơ hội mà anh không còn gặp nữa khi diễn phim điện ảnh và phim truyền hình.

Lưu Hạo Nhiên nói, “Việc này giống như đột nhiên trở lại thời thơ ấu, làm mới lại sự tôn trọng của bạn đối với việc diễn xuất. Tôi luôn tin tưởng vào ý tưởng “kế thừa” (nghệ thuật có tính kế thừa) cho dù là ở trường cấp hai của Học viện Vũ đạo Bắc Kinh hay Học viện Hí kịch Trung ương.

Tôi biết rằng ở mỗi giai đoạn của cuộc đời, sẽ có một vai diễn thuộc về bạn ở thời điểm ấy.”

Anh ấy sợ rằng mình sẽ mất đi sự tôn kính mà anh ấy dành cho ngành nghệ thuật, vì vậy anh ấy sẽ thoát ra khỏi vùng an toàn của mình để chấp nhận nhiều rủi ro hơn. Lưu Hạo Nhiên đã dần nhận ra rằng khoảng cách từ “suy nghĩ” đến “thực hiện” điều gì đó cần rất nhiều dũng khí và tài năng.

“Trong một dự án, thật khó để xem xét tất cả các khía cạnh – vai diễn có thú vị và mới mẻ hay không, đội ngũ sản xuất có thành thục hay không, v.v… Vài năm trước, một vấn đề khó xử mà tôi gặp phải là các đạo diễn trẻ gặp rất nhiều áp lực, vì vậy họ có thể sẽ không chọn tôi. Về phía tôi, tôi cũng cảm thấy áp lực đó. Tất nhiên, việc đó là từ cách đây vài năm rồi. Gần đây, khi tôi trưởng thành hơn trong công việc, tôi cũng có nhiều quyền tự chủ hơn. Vì vậy, giờ đây khi tôi gặp tình huống này (với các đạo diễn mới), tôi sẽ cảm thấy bình tĩnh hơn. Trước đây, tôi sẽ nghi ngờ về việc liệu tôi có thể đối phó với kiểu áp lực và rủi ro như vậy hay không.”

Lưu Hạo Nhiên quan sát thấy rằng có sự đa dạng ngày càng tăng trong phim điện ảnh và truyền hình trong những năm gần đây. Tầm nhìn của khán giả ngày càng rộng mở và họ ngày càng nhạy cảm hơn trong việc nhận thức về tác phẩm. Đây là điều mà anh cảm thấy một cách mạnh mẽ khi đọc các bình luận vể các bộ phim của mình. Anh ấy tin rằng là một người sáng tạo, bạn thậm chí không thể chểnh mảng một chút, vì khán giả sẽ có thể biết ngay bạn có nỗ lực hay không, bạn có thực sự dành thời gian nghiên cứu vai diễn của mình hay không.

“Và so với những năm trước, các bình luận này còn sắc nét hơn, chính xác hơn. Vì vậy, bạn không những cần đảm bảo rằng bạn đang phát triển mà còn phải phát triển với tốc độ nhanh hơn khán giả.”


4

Không chỉ có nhận thức của khán giả thay đổi. Với tư cách là một diễn viên, sở thích cá nhân và cách đánh giá các dự án của Lưu Hạo Nhiên cũng thay đổi một cách vô thức. Anh nói, “Tôi phát hiện ra rằng khi nói đến những bộ phim yêu thích của mình, những bộ phim hoàn toàn phụ thuộc vào một diễn viên để cân cả bộ phim có thể không còn được xem xét đến.”

Sự kết hợp của các tác phẩm là điều mà Lưu Hạo Nhiên coi trọng, không chỉ khi đánh giá các tác phẩm của người khác mà còn đối với các tác phẩm của chính anh ấy. Từ quá khứ cho đến hiện tại đã hình thành đồ thị thăng trầm của riêng anh ấy, và Lưu Hạo Nhiên tóm tắt điều đó là “Quay trở lại với sự cơ bản.”

Anh ấy thật lòng nói rằng khi mới vào nghề anh còn trẻ nên phần lớn dựa vào tính cách bẩm sinh để diễn xuất. Nhưng sau này khi anh đã dần tích lũy kinh nghiệm, cùng với những suy nghĩ của bản thân, con mắt chuyên nghiệp và tư duy của một diễn viên, tất cả dần dần kết hợp lại và có thể được áp dụng trong quá trình quay phim.

“Trong giai đoạn đầu, một số đoạn độc thoại thực sự là một cách luyện tập khá tuyệt vời, nhưng khi tôi sử dụng một phương pháp cụ thể ngày càng nhiều, thì tôi cần thử nghiệm các phương pháp khác nữa. Đặc biệt là khi số lượng tác phẩm của bạn tăng lên và các vai diễn của bạn gần nhau hơn, bạn cần thử nhiều phong cách diễn xuất khác nhau.”

Lưu Hạo Nhiên không chắc chắn về việc những thay đổi hoặc cải tiến này sẽ dựa vào điều gì để xảy ra. Nhiều khi, những thay đổi không thể định lượng được trong ngành khiến anh ấy cảm thấy mơ hồ hơn. Nó có thể không đến từ sự hiểu biết tích lũy dần dần đối với người lạ, cũng không phải dựa trên số lượt xem. Là một khán giả, Lưu Hạo Nhiên không thích phân tích (khi anh ấy đang xem thứ gì đó). Anh chỉ muốn cảm nhận câu chuyện. Có lẽ nó sẽ chỉ để lại điều gì đó trong tâm trí anh nếu anh đối xử với nó như một lẽ tự nhiên xảy ra (không nghĩ quá nhiều về một bộ phim truyền hình/phim điện ảnh từ góc nhìn của một người trong ngành).

“Nhiều khía cạnh trong sự nghiệp của một diễn viên được quyết định bởi thời gian. Ví dụ như việc nhập vai vào một nhân vật rồi thoát vai sau đó. Hoặc những điều mà tôi không hiểu khi còn là sinh viên năm nhất. Tôi có thể đã không dành nhiều thời gian để cố gắng nghiên cứu nó nhiều hơn, nhưng chợt hiểu nó trong những năm gần đây. Đây là những gì kinh nghiệm sống mang lại cho các diễn viên. Tất nhiên, tài năng thiên bẩm là rất quan trọng đối với một diễn viên, nhưng bạn phải trải nghiệm việc thời gian trôi qua, trải nghiệm cuộc sống – tất cả niềm vui, nỗi buồn, những điều vô tình xảy ra. Những dao động cảm xúc là nơi các diễn viên có thể tìm thấy sự phát triển. Tài năng quyết định việc bạn có thể tiếp thu được bao nhiêu sau khi trải qua những điều này.”

Lưu Hạo Nhiên đôi khi sẽ cảm thấy cuộc sống của mình quá thoải mái, đặc biệt là khi những đề xuất của anh ấy được sử dụng trong một dự án. Điều anh ấy nhận được từ việc đó không phải là sự hài lòng mà là sự sợ hãi. Đôi khi anh sẽ tự hỏi bản thân mình, liệu mình đã suy nghĩ thấu đáo mọi thứ hay chưa vào những năm đầu của tuổi 20?

Anh ấy muốn làm việc với các đạo diễn mà anh ấy đã từng hợp tác trong quá khứ, vì ở bên cạnh họ anh có thể tìm thấy những phiên bản cũ hơn của chính mình. Anh ấy nói vài năm trước, anh có lẽ vẫn được xem là một thiếu niên hay một học sinh đối với thế giới bên ngoài. Nhưng bây giờ anh ấy đã tốt nghiệp, không chỉ tâm lý của anh thay đổi mà còn kèm theo đó là những yêu cầu khắt khe hơn và sự soi mói hơn của người khác.

“Không có thứ gì trên đời này không đi kèm với một cái giá phải trả,” Lưu Hạo Nhiên nói, “Tôi thường cảm thấy mình vẫn là một người chưa vào ngành được bao lâu. Ít nhất là từ góc độ của tôi, tôi vẫn còn một chặng đường dài để đi với tư cách là một diễn viên, vì vậy tôi không vội vàng.” Bản thân Lưu Hạo Nhiên sẽ quyết định sự bắt đầu của bất kì hướng đi mới nào. Giữa những điều không chắc chắn, đó là điều duy nhất chắc chắn.


Q & A VỚI LƯU HẠO NHIÊN TRÊN ELLE CHINA SỐ THÁNG 1/2021

Trong sự kiện của ELLE tháng 11 vừa rồi, ELLE đã sản xuất một bộ sưu tập ảnh/video các ngôi sao với chủ đề “Từ Paris đến Ba Thục” và xuất bản trên ấn phẩm tháng 1/2021. Các khách mời khác đã chia sẻ ấn tượng của họ về Thành Đô và lời chúc năm mới, để lại những hình ảnh quyến rũ.

Sau đây mình sẽ dịch đoạn Q&A của ELLE và Lưu Hạo Nhiên trong phần này.

Photo credit: Daley-V

Dịch sang tiếng Việt bởi Lục Hương @ Hạo Nhiên Chi Khí


LƯU HẠO NHIÊN | Diễn viên

ELLE: Hãy chia sẻ một câu chuyện về bạn và Thành Đô.

Lưu Hạo Nhiên: Tôi chưa từng đến Thành Đô để quay phim. Ấn tượng lớn nhất về Thành Đô là trước đây tôi đã từng nghe thấy một bài hát có tên “Thành Đô.”

ELLE: Nếu ELLE là người thật, cô ấy là người như thế nào?

Lưu Hạo Nhiên: Cô ấy là một phụ nữ thanh lịch.

ELLE: Nếu ELLE có một cỗ máy vượt thời gian, bạn muốn đi tới thời điểm nào?

Lưu Hạo Nhiên: Tôi muốn trở lại thời Tam Quốc. Vì trong tứ đại danh tác, tôi thích nhất là “Tam quốc diễn nghĩa,” bao gồm cả các tác phẩm điện ảnh và truyền hình sau này, cũng như các nhân vật như Gia Cát Lượng, Tào Tháo, Lưu Bị… Tôi khá thích thú với giai đoạn lịch sử đó.

ELLE: Bài đăng trên Moments (T/N: trên WeChat, tương tự Newsfeed Facebook) có số lượt like nhiều nhất gần đây của bạn là gì?

Lưu Hạo Nhiên: Cách đây không lâu tôi vừa nhận được chứng chỉ tốt nghiệp và bằng tốt nghiệp, sau đó tôi đăng lên Vòng bạn bè. Phải có đến hơn 150 lượt thích. Tôi có ít bạn trên WeChat, chỉ khoảng hơn 400 người.

ELLE: Món quà năm mới mà bạn muốn nhận được nhất là gì?

Lưu Hạo Nhiên: Một chai rượu ngon.

ELLE: Hãy chia sẻ kế hoạch năm mới hoặc điều ước cho năm mới của bạn.

Lưu Hạo Nhiên: Bộ phim “Thám tử phố Tàu 3” đã có lịch chiếu được ấn định vào ngày đầu tiên của năm mới theo Âm lịch. Vì vậy, nếu muốn nói về kế hoạch năm mới, tôi sẽ quay phim cùng đoàn phim hoặc tham gia roadshow. Đối với những lời chúc năm mới, tôi hy vọng rằng năm 2021 sẽ không giống như năm 2020. Năm 2020 thật là quá khủng khiếp.

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: