KHI GIÓ NỔI LÊN TỪ THUỞ NIÊN THIẾU – PHỎNG VẤN LƯU HẠO NHIÊN TRÊN “火星试验室” THÁNG 2/2018 (PHẦN MỘT)

“火星试验室” (Mars Laboratory/Phòng thí nghiệm Sao Hỏa) là một kênh truyền thông của Công ty Văn hóa và truyền thông Bác Nhã (Boya), là công ty quản lý tờ “Nhân vật” và nhiều tờ báo khác. Vào T2/2018, “火星试验室” đã có bài phỏng vấn với Lưu Hạo Nhiên. Trong bài phỏng vấn có nhiều nội dung được trích từ quyển tự truyện “Gặp gió” của Lưu Hạo Nhiên (bản dịch đọc ở đây https://haonhienchikhi.com/category/dich-tu-truyen-gap-gio-cua-luu-hao-nhien/). Bài phỏng vấn này cũng khá lâu rồi, nhưng mình thấy cũng có nhiều thông tin thú vị nên dịch bài này.

Link bài viết gốc: https://mp.weixin.qq.com/s/paUDe9e3aePT3GdAsc00_A

Dịch sang tiếng Việt bởi Lục Hương @ Hạo Nhiên Chi Khí

Phần hai đọc ở đây: https://haonhienchikhi.com/2021/09/28/khi-gio-noi-len-tu-thuo-nien-thieu-phong-van-luu-hao-nhien-tren-火星试验室-thang-2-2018-phan-hai/


“Không ai muốn mình vụt sáng rồi biến mất như pháo hoa. Không ai muốn như vậy.”
(Lưu Hạo Nhiên)


Vào một buổi tối mùa hè năm 19 tuổi, khi Lưu Hạo Nhiên đang đạp xe chầm chậm trong lúc hơi có chút cảm giác lâng lâng say rượu, cảm giác quen thuộc lại quay về.

Năm 16 tuổi, cậu ấy chợt nổi hứng, từ Hậu Hải, Bắc Kinh đi bộ quay trở lại trường trong hai giờ đồng hồ.

Cậu ấy kể rằng vừa mới gần đây, vào buổi tối cậu rủ một nhóm bạn học cấp hai đi ăn lẩu. Rượu whisky vốn định đem tặng được mở ngay tại chỗ, một nhóm người vừa uống rượu vừa hàn huyên, kể về những chuyện vụn vặt thời đi học: trèo tường trốn ra ngoài để đi ra quán net và bị giáo viên bắt quả tang; ai thích ai, ai phải lòng ai; đôi bạn thân tan vỡ trong tình yêu và đám con trai trong lớp cùng bạn đi nhậu, uống quá chén nên một nhóm người đã khóc lóc, đập vỡ cửa kính phòng ký túc xá nữ sinh ngay giữa đêm, và bị dì lao công mách với trường…

Lưu Hạo Nhiên đi hát karaoke cùng các bạn học trung học

Ngồi trước gương, Lưu Hạo Nhiên 20 tuổi kể về quá khứ. Đôi mắt cậu ấy trong veo, khi cười mắt híp lại, hé lộ chiếc răng khểnh và một chuỗi tiếng cười giòn tan “ha ha ha” vang lên.

Chàng trai 19 tuổi đi xe đạp, chàng trai 16 tuổi đi bộ, và bữa tối gần đây tụ tập cùng bạn bè đều mang lại cho Lưu Hạo Nhiên cùng một cảm giác. “Ở tuổi 19, tôi có tất cả những gì tôi đã có khi 16 tuổi, và tôi không quên những điều tôi đã trải qua. Trạng thái này thật tốt, và tôi đột nhiên cảm thấy mình chẳng hề thay đổi.”

Cậu từng nghĩ rằng sự bận rộn sẽ khiến cậu quên đi quá khứ, nhưng may mắn là không. Nói về nghề diễn viên và việc diễn xuất, “Tại sao đôi khi tôi thấy mình diễn xuất không tốt, có phải bởi vì tôi đã quên rất nhiều thứ. Tôi quên mất bạn bè xung quanh mình, tôi quên mất quãng đời thời trung học của mình, và tự cho mình là một ngôi sao. Tôi nghĩ rằng tôi chưa quên, tôi không thay đổi trong ba năm qua, và tôi nghĩ mình có thể sẽ không thay đổi kể cả sau 30 năm nữa.”

“Những điều xảy ra vào 30 năm sau, làm sao mà bây giờ cậu có thể chắc chắn được?”

“Có lẽ nghề nghiệp thay đổi chăng. Trong trường hợp vài năm sau tôi đột nhiên cảm thấy chán việc diễn xuất, thì tôi sẽ ngừng diễn.” Cậu ấy vo miếng khăn giấy thành một quả bóng và ném về phía trước, nhẹ nhàng thốt lên một câu trả lời khó hiểu.

Bộ phim “Chuyện tình Bắc Kinh” ra mắt cách đây 4 năm là tác phẩm điện ảnh đầu tiên mà Lưu Hạo Nhiên tham gia. Cậu ấy vào vai cậu thiếu niên Tống Ca, mặc đồng phục học sinh màu xanh, đôi mắt trong veo, có thể nhìn thấy ánh sáng sau lưng một số người. Tống Ca nhẹ nhàng đạp xe và đi bộ trên những con đường của Bắc Kinh, đi tới trong làn gió, khóe mắt và lông mày hiện lên vẻ vui mừng đầy tinh khôi.

Năm 2016, Lưu Hạo Nhiên cũng mua một chiếc xe đạp. Những buổi tối mùa hè, cậu đạp xe đi hẹn bạn bè ăn thịt xiên nướng, uống bia, tạt vào quán ăn ven đường, ăn ở quán lẩu nhỏ gần nhà. Cậu ấy hiếm khi bị nhận ra.
Có lần cậu chụp tạp chí, cậu đã đạp xe từ Sanlitun (Tam Lí Đồn) đến một studio gần đường Quảng Cừ. Vào lúc hai giờ chiều của một buổi chiều mùa hè, cậu đạp xe hơn 40 phút trên quãng đường mười cây số. Khi cậu xuất hiện mồ hôi nhễ nhại, ai nấy đều tỏ vẻ “cậu được đấy.”

Cậu ấy thích đi xe đạp. “Tôi thực sự thích những khoảnh khắc này. Khi bạn đang đạp xe trên đường, bạn có cảm giác như bạn đang ở một chiều không gian khác – một nơi mà bạn đang du hành song song với thế giới mà bạn biết. Khi bạn đang đạp xe, thành phố biến đổi trước mặt bạn – những chiếc xe ô tô trên đường, những chiếc xe đạp và những người đi xe đạp khác bên cạnh bạn, những tòa nhà chọc trời và các tòa nhà cao tầng, cũng như những sự lo lắng và thất vọng trong tâm trí bạn, tất cả trở thành sự mờ mịt đầy màu sắc lướt nhanh qua.” Lưu Hạo Nhiên đã viết trong cuốn tự truyện “Gặp gió” rằng không khí xung quanh đang chuyển động và gió đang đến.

Cơn gió quanh cậu ấy đưa cậu đi xa, và cũng khiến cậu bối rối.

KHE GIÓ

Bộ phim “Thám tử phố Tàu 2” được quay ở New York trong vòng 47 ngày. Thời gian quay có phần gấp gáp, nhưng so với “Thám tử phố Tàu” thì Lưu Hạo Nhiên, đóng vai Tần Phong trong phim, lại cảm thấy thư thái hơn nhiều.

Đạo diễn Trần Tư Thành có thể thấy điều đó thể hiện ở trạng thái tự tin và bình tĩnh của cậu ấy. “Trong hai năm vừa qua, cậu ấy đã tham gia vào một số tác phẩm điện ảnh và truyền hình khác, bao gồm việc hợp tác với nhiều đạo diễn và ê-kíp điện ảnh lớn, và tham gia diễn xuất trong các bộ phim truyền hình. Tất cả những điều này đã giúp gia tăng kinh nghiệm cho cậu ấy.”

Trong khoảng thời gian này, Lưu Hạo Nhiên đã hoàn thành các tác phẩm “Điều tuyệt vời nhất của chúng ta,” “Yêu Miêu Truyện,” “Lang Gia Bảng: Phong Khởi Trường Lâm” và tham gia vào chương trình thực tế “Cao năng thiếu niên đoàn,” và các kết quả đều tuyệt vời.

Diễn viên trưởng thành cùng với các nhân vật trong phim, điều này được Trần Tư Thành coi là may mắn của một diễn viên.

Hai năm trước, Tần Phong là một thám tử trẻ nói lắp có IQ cao nhưng EQ thấp, chỉ biết phá án mà không biết nhờ người khác trợ giúp. Bây giờ, cậu ấy không còn đơn độc, và hợp tác nhiều hơn với Đường Nhân do Vương Bảo Cường thủ vai, và cậu ấy biết cách sử dụng lợi thế của bản thân để giải quyết những vấn đề mà Đường Nhân không thể giải quyết, ví dụ như vẻ đẹp trai.

Lưu Hạo Nhiên cũng vậy. Đồng Lệ Á nhận thấy rằng Lưu Hạo Nhiên ngày càng trưởng thành hơn trong diễn xuất, có thể ngồi lại với các diễn viên khác và thảo luận về vai diễn, sử dụng cách riêng của mình để nhập vai. Đồng Lệ Á coi đây là dấu hiệu cho thấy sự trưởng thành của Lưu Hạo Nhiên.

“Trưởng thành” còn thể hiện ở chỗ cậu ấy ngày càng trở nên dũng cảm hơn trong cuộc sống. Vài năm trước khi quay phim, Lưu Hạo Nhiên nhìn thấy Đồng Lệ Á và những người khác thậm chí không thốt nên lời. Bây giờ thì “Cậu ấy có thể chủ động chào hỏi mọi người và xin lời khuyên.” Đồng Lệ Á nói với “Phòng thí nghiệm Sao Hỏa” chúng tôi như vậy.

Hai năm trước, Tần Phong trong phim đã thi trượt kỳ thi đại học vào Học viện Cảnh sát Hình sự và đến Thái Lan để nghỉ xả hơi, rồi cậu ấy bị kéo vào sự hỗn loạn của tuyệt vọng, phải tìm cách tự chứng minh mình vô tội và khám phá ra sự thật cùng người họ hàng xa của mình.

Lưu Hạo Nhiên cùng đoàn làm phim “Thám tử phố Tàu 1”

Khi đó, Lưu Hạo Nhiên cũng đang chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh đại học. Cậu ấy đã viết về quãng thời gian này trong tự truyện “Gặp gió” của mình. “Đối với tôi, những ký ức của tháng 4 và tháng 5 năm 2015 nằm giữa những ấn tượng đầy màu sắc và sống động của Thái Lan, và những cảnh được ghi lại bằng máy quay của bộ phim hài hước ấy. Khi mọi người đã xong việc trong ngày, họ sẽ uống bia và ăn hải sản bên ngoài, trong khi tôi đang học. Khi mọi người vui vẻ, tôi đang làm đề luyện thi. Khi rốt cuộc chúng tôi có một ngày mà chúng tôi có thể ngủ, tôi vẫn đang làm đề luyện thi. Khi chúng tôi có một ngày nghỉ không phải quay phim, mọi người quyết định đi đến một ngôi đền gần đó, nhưng tôi vẫn đang làm đề luyện thi… Đất nước Thái Lan đầy màu sắc, thú vị và nồng nhiệt, đối với tôi, chỉ toàn là các câu hỏi đọc hiểu, toán và tiếng Anh.”

Kết thúc kỳ thi tuyển sinh đại học, vừa bước ra khỏi phòng thi thì cậu ấy tức tốc đến sân bay trong vòng 1 tiếng 15 phút và bay về Bangkok để tiếp tục quay phim.

Quá trình quay phim đã bước sang ngày thứ 50, và kết quả kỳ thi tuyển sinh đại học sắp được công bố. Buổi trưa hôm đó, chân của Vương Bảo Cường bị thương, đoàn làm phim tạm dừng quay đợi vết thương ở chân của anh ấy đỡ đau. Lưu Hạo Nhiên ngồi xổm trên mặt đất, nhìn chằm chằm vào điện thoại, tay run run, một lúc sau mới giơ tay thông báo: 454 điểm. Điểm thi văn hóa trong kì thi đại học của cậu ấy vượt ngưỡng xét tuyển hơn 100 điểm.
Nhìn lại, những ngày đó thật sự rất vất vả mệt mỏi. Nhưng ở thời điểm đó, điều cậu ấy cảm nhận được là sự phấn khích, sự hào hứng khi “tận dụng từng phút để tỏa sáng.”

Khi gió nổi lên, chàng trai trẻ đi ngược gió chẳng hề e ngại.

Sau đó, cậu ấy sớm cảm nhận được cơn gió thổi qua. Với việc phát sóng bộ phim “Thám tử phố Tàu,” bộ phim truyền hình “Điều tuyệt vời nhất của chúng ta” và các tác phẩm khác liên tiếp được phát sóng, cậu ấy đã trở thành một thiếu niên đứng nơi tiêu điểm của ánh đèn sân khấu và được nhiều người dõi theo.

Cậu ấy biết mình đủ may mắn, nhưng sự may mắn này lại ẩn chứa sự bối rối. “Khi mọi người nghĩ rằng tôi sắp bay lên, tôi luôn có cảm giác không đáng tin cậy rằng tôi không thể hạ cánh.”

Vào ngày 30 tháng 10 năm 2017, Lưu Hạo Nhiên đã tổ chức bữa tiệc sinh nhật lần thứ 20 tại địa điểm Bắc Kinh 798 và phát hành cuốn tự truyện “Gặp gió.” Chủ đề “Gặp gió” được quyết định sau nhiều lần thảo luận với nhà xuất bản. Lúc đầu, có người đề xuất chủ đề “Gặp gỡ bản thân, gặp gỡ người khác,” nhưng cậu ấy đã bác bỏ.

“Tôi nghĩ rằng chủ đề đó quá rộng. Ở độ tuổi của tôi, tôi chưa hiểu rõ bản thân mình cho lắm. Bốn mươi tuổi thì sẽ không còn bối rối, nhưng tôi mới ở độ tuổi 20. Nếu ở tuổi này mà tôi đã hiểu thấu được bản thân thì điều đó lại không đáng tin cậy. Trước hết hãy nói về bản thân tôi. Hãy để tôi nói chuyện với chính mình trước.” Lưu Hạo Nhiên hồi tưởng lại khi trò chuyện với “Phòng thí nghiệm sao Hỏa” chúng tôi rằng, khi nói về chủ đề của cuốn sách, có ai đó đã đề cập đến gió và cậu ấy đã nắm bắt lấy ý tưởng đó.

Gió là cảm giác về phương hướng, cậu ấy có rất nhiều điều để nói…

“Gió ở thời đại này thật quá mạnh. Anh có thể thấy trong năm nay có rất nhiều phim được làm, doanh thu phòng vé tăng chóng mặt mỗi năm, và nhu cầu rất lớn về các vai diễn mỗi năm, trong nhiều trường hợp đơn giản là không thể kiểm soát được.”

Đối với một người trẻ tuổi, lập luận này có vẻ sâu sắc vì nó không phù hợp với tuổi của cậu ấy. Nhưng cậu ấy thực sự rất cảm xúc, lời nói chân thành, lập luận đầy thuyết phục.

Gió không thể ngừng. Sóng to gió lớn cuốn đi những thanh niên không kiểm soát được hướng gió. Cậu ấy nhấn mạnh không phải là “sử dụng” mà là “vắt,” và “vắt kiệt.” Cậu ấy đã nhìn thấy quá nhiều người trạc tuổi cậu ở xung quanh, “Trong nửa năm hay một năm, người này có thể biến mất. Tôi nghĩ điều này thật khủng khiếp.”

PHÁT TRIỂN TỰ DO

Vậy từ khi nào thì gió bắt đầu nổi lên?

Có lẽ ngay từ đoạn mở đầu của bộ phim “Chuyện tình Bắc Kinh,” cậu thiếu niên Tống Ca đạp xe đi tới và cũng mang theo cơn gió thổi quanh cậu. Tuy nhiên, vào thời điểm đó Lưu Hạo Nhiên không ngờ rằng gió sẽ thổi ngày càng mạnh mẽ hơn.

Lưu Hạo Nhiên trong vai Tống Ca, phim “Chuyện tình Bắc Kinh”

Trong buổi tuyển chọn diễn viên cho phim “Chuyện tình Bắc Kinh,” Đồng Lệ Á đã để mắt tới Lưu Hạo Nhiên trong số nhiều bức ảnh của các chàng trai gửi về. Cậu bé trong ảnh cũng có chiếc răng khểnh giống cô, “rất thân thiện và dễ thương.” Lưu Hạo Nhiên đang học tại trường trung học trực thuộc Học viện Vũ đạo Bắc Kinh (sau đây gọi là “Trường trung học trực thuộc Bắc Vũ”). Đồng Lệ Á cũng học múa và có thiện cảm một cách tự nhiên với cậu ấy.

Sau đó, những thí sinh chính thức được lựa chọn cho vòng tuyển chọn cuối cùng, có từ hai mươi đến ba mươi chàng trai và cô gái đã được lựa chọn tập trung trong một phòng họp lớn để trò chuyện và chơi trò chơi. Hầu hết là các cô gái, chỉ có bốn hoặc năm chàng trai. Khi chơi trò “Nói thật,” Trần Tư Thành yêu cầu các cô gái lựa chọn chàng trai yêu thích của họ. Trong số các cô gái có đến hơn 90% chọn Lưu Hạo Nhiên, “chỉ một hoặc hai người chọn người khác.” Điều này khiến Trần Tư Thành chắc chắn một điều – cậu thiếu niên này rất có duyên với khán giả.

Lúc đó, Lưu Hạo Nhiên chưa biết gì về diễn xuất, nhưng may mắn thay cậu thiếu niên Tống Ca hết sức phù hợp với cậu ấy.

Cậu ấy có bản tính tò mò tự nhiên của một thiếu niên. Cậu ấy hào hứng với mọi thứ khi lần đầu tiên đóng phim. Đồng Lệ Á nhớ rằng có một cảnh khi Lưu Tinh Dương và Tống Ca đến công viên Cảnh Sơn để ngắm bình minh, lúc đó Lưu Hạo Nhiên đã rất thích thú, “Thật là dễ thương.”

Không có cách nào khác. Khi đạo diễn bảo cậu ấy cười, cậu ấy cười toe toét. May mắn thay, cậu ấy tươi tắn và tự nhiên. Tuổi trẻ, sự trẻ trung và sự thuần khiết vô hạn của cậu ấy là hoàn toàn tự nhiên, và đây là lần đầu tiên cậu ấy tỏ tình.

Lưu Hạo Nhiên trong vai Tống Ca, Âu Dương Na Na trong vai Lưu Tinh Dương (phim “Chuyện tình Bắc Kinh”)

Tuổi trẻ và cuộc sống học đường trong phim rất quen thuộc với cậu ấy.

Cậu ấy đã quen với cuộc sống tập thể từ rất sớm. Cậu rời quê hương để đến Bắc Kinh học trung học cơ sở. Ban đầu đây là một vụ tai nạn. Cậu ấy từng nghịch ngợm và học giỏi, nhưng kỳ thi vào đại học ở quê nhà của cậu rất cạnh tranh. Cậu ấy đã học vũ đạo theo tiêu chuẩn quốc gia và nghe nói rằng mình có thể đăng ký hộ khẩu thường trú tại Bắc Kinh khi theo học tại trường trung học trực thuộc Học viện Vũ đạo Bắc Kinh (Bắc Vũ). Cậu suy nghĩ về cơ hội vào một trường đại học trọng điểm ở Bắc Kinh trong tương lai.

Vào ngày đầu tiên nhập học, cậu ấy mới biết được học trường trung học nghệ thuật thì sau này chỉ có thể thi vào các chuyên ngành tương ứng ở đại học, và cậu ấy lập tức làm đơn xin thôi học. Trong mười năm vừa qua, mục tiêu của cậu ấy là thi vào các trường đại học trọng điểm, làm nghiên cứu sinh, học tiến sĩ, đi làm sau khi tốt nghiệp hoặc ở lại trường làm giáo viên, ít nhất là theo các chuyên ngành tài chính, luật sư hoặc kỹ thuật dân dụng.

Bước ra khỏi Trường trung học trực thuộc Bắc Vũ, cậu của Lưu Hạo Nhiên, người đang dạy tại một trường đại học ở Bắc Kinh, đã chở cả gia đình đến nhà ga. Khi ở trong xe những người lớn tiếp tục trao đổi, cậu ấy không hiểu hết những lời đó, và mơ hồ nhớ rằng đó là về sự lựa chọn và cuộc sống. Cuối cùng, chiếc xe quay trở lại, và cậu ấy lại tiếp tục học ở Trường trung học trực thuộc Bắc Vũ.

Gia đình vẫn xin bảo lưu cho cậu ở trường học tại quê nhà, đó được coi là một đường lui phòng bị. Nhưng cậu thiếu niên cứng đầu, trong lòng âm thầm cắt đứt đường lui này. “Nhưng … bố mẹ tôi đã quên mất việc cân nhắc đến một điều: tính cách của tôi. Tôi là một người thuộc kiểu cực kỳ bướng bỉnh, giống như một mũi tên sẽ không bao giờ quay đầu lại. Khi tôi chơi game, tôi quyết tâm chơi cho đến khi tôi vượt qua tất cả các cấp độ. Khi tôi bắt đầu đi trên một con đường, tôi sẽ tiếp tục đi cho đến khi kết thúc.” Cậu ấy đã viết như vậy trong tự truyện “Gặp gió.”

Khi đi học xa nhà ở độ tuổi còn nhỏ và dấn thân vào con đường chệch hướng so với lý tưởng ban đầu, cậu thiếu niên không tránh khỏi cảm giác buồn bã. Cậu từng cảm thấy mình là “người bị một cơn gió mạnh đẩy vào đám đông người ngoài hành tinh này” và cảm thấy lạc lõng.

Nhưng sự u sầu nhanh chóng được thay thế bằng niềm vui của cuộc sống tập thể.

Lưu Hạo Nhiên đi dã ngoại cùng các bạn học thời trung học

Cuộc sống trong khuôn viên trường học trong ký ức của cậu ấy thật là náo nhiệt.

Cậu ấy có năng lượng vô tận vào thời điểm đó. Buổi sáng học 4 tiếng lớp học chuyên ngành, tan học lúc 11 giờ 30 sáng, sau khi ăn trưa thì đi chơi bóng rổ đến 1 giờ 30 chiều, học múa dân gian 4 tiếng đồng hồ, buổi tối lại tiếp tục chơi. “Wow, lúc đó chúng tôi đều hết sức điên cuồng.” Giọng nói của cậu ấy đầy phấn khích.

Phụ huynh nộp sinh hoạt phí cho giáo viên. Vào đầu tháng, học sinh đến gặp giáo viên lĩnh sinh hoạt phí, khi có tiền, một đám nam sinh đều vui mừng. Cậu ấy và hai người bạn thân đi ăn lẩu, gọi tận 13 đĩa thịt cừu, và những ngày tiếp theo cả hội vẫn ăn no phè phỡn.

Đến cuối tháng thì lại rơi vào cảnh không xu dính túi, ba người chia nhau một tô mì gói.

Để xin nghỉ học đi chơi, các cậu thiếu niên giả chữ ký cha mẹ và gửi fax cho giáo viên. Trường học ở Hương Sơn cách xa các quán cà phê Internet, cổng trường lại không có taxi, bốn nam sinh góp lại mỗi người 5 nhân dân tệ để thuê một chiếc taxi dù.

Nếu không có thẻ căn cước, bạn phải mượn thẻ của đàn anh khóa trên ở trên mạng Internet, hoặc tìm kiếm các số ID khác nhau trên Internet để khởi động điện thoại của mình. Khi cả hội đang say sưa vào mạng, quản trị mạng đã đi tới và quát cả lũ: “Cảnh sát sắp đến kiểm tra. Người chưa đủ 18 tuổi đều đi ra cửa sau và đợi ở dưới nhà.”

Lưu Hạo Nhiên đi ra quán net cùng các bạn học thời trung học

Họ đành phải ra ngoài, hóa ra có đến 47 nam sinh đang đứng đó, tất cả đều học cùng trường, từ cấp hai đến cấp ba.

Không có gì để chơi, nhưng cậu ấy đạt được điểm số khá tốt. Diễn viên Diệp Tiểu Vĩ và Lưu Hạo Nhiên là bạn học và bạn cùng phòng từ thời trung học cơ sở. Anh ấy nói với “Phòng thí nghiệm Sao Hỏa” chúng tôi rằng khi đến kì thi, tất cả nam sinh trong ký túc xá sẽ ra ngoài, cầm theo một chiếc bàn nhỏ ngồi ở hành lang để xem lại bài tập của mình, và Lưu Hạo Nhiên cũng sẽ nhập hội. Nhưng dường như cậu ấy không hề bị áp lực, cậu ấy đùa giỡn với mọi người, cắt ngang các cuộc trò chuyện và gọi đồ ăn. Khi có kết quả, cậu ấy sẽ luôn là người có thành tích đặc biệt xuất sắc trong kỳ thi.

“Một trong những đặc điểm của cậu ấy là cậu ấy rất thông minh và học hỏi mọi thứ rất nhanh.” Diệp Tiểu Vĩ cho biết, Lưu Hạo Nhiên có một “sự không ngừng nghỉ” trong người, và cậu ấy có thể thúc đẩy bản thân vào những thời điểm quan trọng, nhưng kiểu tàn nhẫn này không bao giờ là dễ dàng như vẻ bề ngoài. Anh ấy tiết lộ với chúng tôi, “Cậu ấy đã làm rất nhiều điều một cách tuyệt vời.”

Lưu Hạo Nhiên và các bạn cùng Khoá 2015, Khoa Biểu diễn, Học viện Hí kịch Trung ương (Diệp Tiểu Vĩ là người mặc áo có hình Batman)

Cơn gió thanh xuân khẽ lướt qua đôi má cậu, để lại cái vuốt ve nhẹ nhàng. Cậu ấy nhớ lại tất cả những trải nghiệm và cảm giác đó.

“Trải nghiệm này thật quá sâu sắc. Tôi trưởng thành một cách tự do, thời niên thiếu cũng đã trải qua đủ thứ chuyện.” Cậu ấy đã quen thuộc với trải nghiệm thời niên thiếu, cho dù là Tống Ca với mối tình đầu trong “Chuyện tình Bắc Kinh,” hay Dư Hoài “học bá” trong “Điều tuyệt vời nhất của chúng ta,” hay Bạch Long trong sáng và nhiệt huyết trong “Yêu Miêu Truyện.”

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: