
Bản dịch tiếng Anh: https://liuhaoranintl.com/2020/02/29/ok-china-more-vivid-effects/
Bản dịch tiếng Việt bởi Lục Hương @ Hạo Nhiên Chi Khí
Bài phỏng vấn này không dài nhưng mình thấy khá thú vị, mọi người có thể đọc để thấy được Lưu Hạo Nhiên có những suy nghĩ chín chắn và sâu sắc về nghề diễn viên, về con đường sự nghiệp của cậu ấy, và về thái độ với cuộc sống.
Mình đặc biệt thích bộ ảnh lần này Lưu Hạo Nhiên chụp cho OK! China. Bộ ảnh do nhiếp ảnh gia Trương Gia Thành chụp, lấy cảm hứng từ bộ phim điện ảnh nổi tiếng “M. Butterfly” (1993) do Tôn Long (vai Song Li Ling) và Jeremy Irons (vai René Gallimard) thủ vai. Bộ phim nói về mối tình ngang trái giữa một diễn viên Kinh kịch là nam giới nhưng đóng giả nữ giới, người này đồng thời là điệp viên và đã đánh lừa được một viên chức ngoại giao người Pháp đem lòng yêu ông khi tưởng nhầm ông là nữ giới, và đã cung cấp nhiều thông tin tình báo cho người tình trong mối tình kéo dài suốt 20 năm. Bộ phim dựa trên một câu chuyện có thật của Thời Bội Phác (Shi Pei Pu) và Bernard Boursicot. Trong bộ ảnh này, Lưu Hạo Nhiên đồng thời thể hiện hình ảnh lấy cảm hứng từ cả hai nhân vật Song Li Ling và René Gallimard trong phim điện ảnh “M. Butterfly.”

Mối quan hệ giữa khán giả và diễn viên thường là một mối quan hệ trong đó có sự khác biệt khá lớn (của người diễn viên) trước và sau máy quay. Đôi khi những khác biệt này được nhìn thấy ở bề ngoài, có lúc là ở tính cách. Khi chúng tôi trò chuyện với Lưu Hạo Nhiên, chúng tôi đã chuẩn bị trước những câu hỏi để tránh việc “gặp phải những chủ đề mà anh ấy sẽ không sẵn sàng trả lời”.

Nhưng sự thật là, Lưu Hạo Nhiên còn hơn cả sẵn sàng (để trả lời bất kỳ câu hỏi nào), và anh ấy cũng biết ý nghĩa của việc chia sẻ công khai. Vì vậy, chúng tôi đã có thể thấy một Lưu Hạo Nhiên rất trẻ trung bên ngoài các bộ phim điện ảnh và phim truyền hình của anh.
Mặc dù đã tham gia nhiều dự án, Lưu Hạo Nhiên tự coi mình là “một học trò vừa bước vào cổng trường.” Anh ấy nói rằng gần đây anh rất năng động và đầy tò mò. Khi anh ấy gặp một cơ hội, anh muốn thử, muốn làm mọi thứ anh ấy có thể làm trước khi quyết định hướng đi mà anh muốn hướng tới trong tương lai và nơi anh ấy muốn dành nhiều thời gian và sức lực của mình hơn.

Sử dụng diễn xuất để thỏa mãn sự tò mò đối với thế giới bên ngoài là đặc quyền của các diễn viên, đặc biệt là đối với các diễn viên trẻ. Và đối với Lưu Hạo Nhiên, danh tính của anh với tư cách là một diễn viên có thể coi như một lớp vỏ bảo vệ. Nó bảo vệ những ý thích nhất thời và những thắc mắc của anh về một tương lai chưa biết.
“Tôi lấy làm mừng vì một thực tế là tôi không có những nét ngoại hình độc đáo,” Lưu Hạo Nhiên nói. Anh tự mô tả mình là một người “có ngoại hình không kinh diễm,” và nói, “Ngoại hình của tôi không thuộc loại nổi bật cho lắm, vì vậy khi tôi khắc hoạ các vai diễn khác nhau, tôi dường như sẽ không có cảm giác là không hợp vai.”

Đây là một cách thú vị để mô tả mọi thứ. Lưu Hạo Nhiên phân tích sâu hơn từ quan điểm của mình, “Kỹ năng diễn xuất được hun đúc qua kinh nghiệm và thời gian tích lũy dần dần. Ban đầu, ngoại hình của bạn là một tín hiệu trực tiếp hơn. Một số diễn viên thực sự rất, rất đẹp (kiểu đẹp theo cách thực sự hiện đại), vì vậy khi xuất hiện trong phim cổ trang, họ có thể bị lệch pha một chút. Có một số diễn viên đẹp đẽ và tao nhã trong trang phục cổ trang, vì vậy nếu họ đóng vai một sát thủ trong một bộ phim hiện đại, họ có thể sẽ không có vẻ “tàn nhẫn”.”
“Ngoại hình của tôi không quá đặc biệt, vì vậy, khá là dễ dàng trong việc chấp nhận bề ngoài của tôi (đối với vai diễn). Tôi sẽ không quá đẹp trong mọi kiểu tạo hình, vì vậy tôi có thể được chấp nhận dễ dàng hơn.”
Mặc dù anh ấy có chút ghen tị với vẻ đẹp trai nổi bật của một ai đó ví dụ như Brad Pitt, nhưng đối với bản thân anh, Lưu Hạo Nhiên vẫn thoải mái, “rốt cuộc thì trong cái rủi vẫn có cái may.”

Khi chúng tôi nói chuyện, bạn có thể cảm nhận rõ ràng anh ấy thoải mái như thế nào, theo kiểu nhẹ nhàng ví dụ như “như vậy cũng không tệ.” Điều này có thể xuất phát từ việc anh ấy tự mình đến Bắc Kinh đi học và sớm học được cách tự đưa ra quyết định của riêng mình, và hiểu được khái niệm về được và mất trong cuộc sống.
“Thật khó cho tôi để giải thích cách tôi làm điều đó. Nhưng đó là sự thật, có một số điều mà tôi dễ dàng cầm lên được và đặt xuống được một cách nhẹ nhàng. Nếu số phận cho phép, có lẽ một ngày nào đó tôi vẫn có thể đạt được điều đó. Nhưng nếu tôi tiếp tục nắm nó trong tay, tôi có thể vô tình làm rơi và phá hủy nó.”

Trở thành người của công chúng khi còn trẻ và học cách đối phó với danh tiếng và tiền tài đến sớm hơn dự kiến là bài học mà nhiều nghệ sĩ phải học. Điều này cũng đúng với Lưu Hạo Nhiên. Đối với anh ấy, việc ứng xử với danh tiếng và tiền tài có nghĩa là quay trở lại với ý nghĩa của việc trở thành một diễn viên.
“Trở thành một diễn viên sẽ là nghề nghiệp chuyên nghiệp duy nhất của tôi trong tương lai. Tất cả các màn trình diễn của tôi rốt cuộc sẽ được hiển thị trong các hình ảnh chuyển động. Có một màn hình chắn giữa khán giả và tôi. Một số người sẽ nhớ tôi, một số sẽ nhớ các dự án tôi đã tham gia. Rào cản này sẽ luôn ở đó, và về cơ bản là một bước đệm cho cái gọi là danh tiếng và tiền tài. Như vậy, nó cũng đóng vai trò là vùng an toàn cho tôi, vì vậy tôi không lo lắng khi đối mặt với điều đó.”
Đây là sự tồn tại đặc biệt của ống kính máy quay. Có những bất ngờ mới mẻ ẩn giấu cả trong và ngoài ống kính, và nghề diễn viên bảo vệ chính bản thân người diễn viên.
Ở một mức độ nào đó, trở thành một diễn viên giống như có một lớp vỏ bảo vệ. Nó bảo vệ sự không chắc chắn, sự tò mò – đặc biệt là đối với các diễn viên trẻ như Lưu Hạo Nhiên.

OK!: Ở giai đoạn hiện tại, nếu bạn gặp được một kiểu vai diễn thực sự phù hợp với mình, bạn có thể cưỡng lại việc lặp lại kiểu vai diễn đó vài lần không?
LHN: Tôi có thể làm điều đó một hoặc hai lần nữa, như một cách củng cố những điểm mạnh đã được khám phá (rốt cuộc thì, thật không dễ để khám phá chúng). Nhưng tôi sẽ không duy trì việc đó lâu dài. Bạn không thể để mình bị quyến rũ bởi vị ngọt ngào tạm thời, điều quan trọng là tiếp tục thử nghiệm những điều mới.
OK!: Bạn vẫn còn rất trẻ, nhưng đã được nhiều người công nhận. Có phải bạn nhận được chủ yếu là những lời khen ngợi từ những người xung quanh bạn không? Bạn phản ứng với những lời chỉ trích mang tính xây dựng như thế nào?
LHN: Tôi thực sự nhận được khá nhiều phản hồi thẳng thắn. Như bạn đã nói, tôi là một diễn viên trẻ. Tôi chưa có nhiều dự án, không có đầy đủ kinh nghiệm và vẫn đang trong giai đoạn học tập. Vì vậy những người thực sự quan tâm đến tôi sẽ cho tôi những phản hồi thẳng thắn và công bằng nhất. Tôi có thể cải thiện như thế nào nữa?

Đặc biệt là vì hầu hết các dự án của tôi là liên tục làm việc với một đạo diễn nhiều lần. Tôi đã đóng ba bộ phim của đạo diễn Trần Khải Ca – “Yêu Miêu Truyện,” “Tôi và Tổ quốc tôi”, và một dự án mới chưa được công bố chính thức.
Tôi còn làm việc nhiều hơn với anh Tư Thành (T/N: đạo diễn Trần Tư Thành), bao gồm cả loạt phim “Thám tử phố Tàu.” Tôi đã bắt đầu đóng phim khi tôi chưa biết gì cả. Các vị tiền bối luôn sẵn sàng chỉ bảo tôi rằng tôi làm chưa tốt ở đâu, và tôi có thể làm gì để cải thiện.
OK!: Trong một thời gian dài, bạn đã vừa học ở trường trong khi đồng thời làm việc ở thực địa (các dự án phim). Bạn sẽ học hỏi và trao đổi các ý tưởng từ các môi trường khác nhau này chứ?
LHN: Có chứ. Tôi đã có lần thực sự thảo luận nghiêm túc về vấn đề này với một giáo sư. Tôi nêu lên một cảm giác bối rối mà tôi có lúc đó: khi tôi mới bắt đầu việc học ở trường, tôi thường nghĩ về khía cạnh lý thuyết của diễn xuất, và liệu nó có thực sự được áp dụng trong thực tế hay không.
Sau đó, khi tôi tham gia các lớp học trong khi quay phim, tôi phát hiện ra kiến thức sách vở cần được chia nhỏ khi sử dụng. Phần kiến thức này nên được sử dụng ở đây, phần kiến thức này nên được sử dụng ở kia. Khi bạn vừa học vừa làm, và hai mảng này tiếp xúc gần gũi với nhau, bạn sẽ nhận ra một số thông điệp bạn nhận được rất kịp thời. Đó cũng là một phần may mắn của tôi.

OK!: Xin hãy chia sẻ một trong những điểm yếu của bạn, loại vô hại ấy!
LHN: Lười biếng? Có ổn không nhỉ? Hahaha, tôi khá lười biếng. Không phải là người tràn đầy năng lượng và luôn không ngừng tiến về phía trước. Tất nhiên, khi làm việc, tôi nghĩ tôi khá tập trung và có trách nhiệm. Nhưng khi công việc kết thúc, tôi sẽ không tìm kiếm một công việc khác ngay lập tức. Tôi thích quá trình nghỉ ngơi và có được một khoảnh khắc lười biếng trong lúc nghỉ ngơi ấy.
OK!: Khi bạn ở cùng với các bạn đồng trang lứa, bạn có phải là chủ đề của cuộc trò chuyện không?
LHN: Không hẳn. Một phần trong số bạn bè của tôi cũng làm trong ngành diễn viên, vì vậy khi chúng tôi ở cùng nhau, không có ai cụ thể sẽ là chủ đề chính của cuộc trò chuyện. Những người bạn khác của tôi là những người tôi đã biết từ thời thơ ấu và đã trưởng thành cùng tôi, vì vậy họ không có hứng thú gì với tôi (như một người nổi tiếng). Haha.
Đối với những người trạc tuổi tôi, chúng tôi thường dành nhiều thời gian hơn cho bạn bè. Chơi trò chơi cùng nhau, xem phim, uống cà phê, đi du lịch. Nhưng phần lớn thời gian của tôi đã được dành cho công việc. Vì vậy, khi tôi có cơ hội đi chơi với bạn bè, tôi sẽ không từ bỏ điều đó.

OK!: Thuật ngữ mô tả nào về bạn khiến bạn sẽ thấy vui khi nghe từ khán giả?
LHN: “Có thể diễn xuất khá tốt.” Ở giai đoạn này, tôi không hy vọng được khen ngợi tuyệt đối, vì vậy tôi rất vui khi chỉ cần nghe thấy từ “khá tốt.” Và tôi sẽ sử dụng cảm giác hài lòng này để tiếp tục làm việc chăm chỉ.

OK!: Còn tương lai thì sao? Bạn hy vọng trở thành kiểu diễn viên nào?
LHN: Cho đến bây giờ, hãy tiếp tục như tôi đã và đang thực hiện là được. Bởi vì kinh nghiệm tôi đã có từ trước đến nay, kiến thức tôi đã tích lũy – nó không đủ để hỗ trợ tôi trong việc thiết lập một kế hoạch lớn lao hơn, dài hạn hơn. Vì vậy đối với hiện tại, cứ thử nghiệm nhiều hơn, và tận dụng tối đa các cơ hội tốt.
OK!: Bạn có ý thức mạnh mẽ về những ngày lễ tết trong cuộc sống hàng ngày không?
LHN: Tôi cảm thấy như hầu hết các chàng trai ở độ tuổi của tôi có lẽ không có nhiều ý thức về lễ tết, phải không? Chúng tôi lười biếng, cẩu thả, không nhạy cảm, vì vậy một cách tự nhiên không có cảm giác lớn lao về lễ tết. Tất nhiên, khi tôi ở cùng cha mẹ, thì ý thức sẽ rõ rệt hơn. Ví dụ, ăn thức ăn truyền thống trong ngày lễ tết.
Ngoài ra, tôi sẽ nghiêm túc hơn với các sự kiện đặc biệt. Có năm trong dịp Tết Nguyên đán, tôi đã quay phim gần núi Võ Đang (T/N: phim Cửu Châu Phiêu Miểu Lục), và vào ngày đầu tiên của năm mới, chúng tôi cùng nhau leo núi và ước nguyện. Các điều ước đó sau này đều trở thành sự thật. Vì vậy, năm thứ hai, tôi lại tiếp tục leo núi và ước nguyện.

OK!: Bạn có dự án mới nào muốn chia sẻ với chúng tôi không?
LHN: Tôi đã quay một bộ phim với đạo diễn Trần Khải Ca vào năm ngoái. Vẫn chưa có ngày ấn định cho buổi ra mắt phim, nhưng tôi hy vọng khán giả có thể được xem sớm hơn. Và tôi vừa mới tập trung cho một tác phẩm mới. Khi những dự án này hoàn tất, tôi sẽ chia sẻ với mọi người.