
Phim điện ảnh “Một chút là tới nhà” được bầu chọn là một trong TOP 10 Phim Trung Quốc năm 2020 trong Giải thưởng Hiệp hội phê bình phim Thượng Hải lần thứ 29 (The 29th Shanghai Film Critics Awards). Để chúc mừng đoàn làm phim, đạo diễn Hứa Hoành Vũ và ba diễn viên chính Lưu Hạo Nhiên – Bành Dục Sướng – Doãn Phưởng, mình post lại bài phỏng vấn này. Trong bài này Lưu Hạo Nhiên đã chia sẻ một số điều thú vị về quá trình quay bộ phim này.
Link bài báo gốc: https://card.weibo.com/article/m/show/id/2309404559169071218976
Dịch sang tiếng Việt bởi Lục Hương @ Hạo Nhiên Chi Khí
“Tôi đã đóng vai một kẻ thất bại trong “Một chút là tới nhà.” Anh ấy là một người thất bại trong việc khởi nghiệp kinh doanh của riêng mình nhưng cuối cùng đã tìm thấy ước mơ của mình ở quê hương của người khác.”
Chàng trai trước mặt tôi hào hứng giới thiệu về vai diễn của mình trong “Một chút là tới nhà” bằng giọng địa phương Hà Nam. Lần này khi tôi gặp Lưu Hạo Nhiên, anh ấy mặc chiếc sơ mi màu đen, sự non nớt đã phai nhạt đi, và anh ấy trở nên trưởng thành hơn. Nhưng anh ấy vẫn tràn đầy sức trẻ, khí chất thanh xuân ngời ngời của một diễn viên trẻ. Khi trả lời anh nói rất nhanh, giọng sang sảng, cả một buổi sáng bận rộn mà anh ấy cũng không hề tỏ ra mệt mỏi chút nào.

NÓI VỀ “SỰ TANG THƯƠNG” CỦA NGUỴ TẤN BẮC: MAY MÀ GẶP ĐƯỢC BÀNH TIỂU BINH
“Đây là Vân Nam ấy hả?” Đây là câu thoại trong bộ phim “Một chút là tới nhà,” và đó cũng là nội tâm của Lưu Hạo Nhiên khi anh đến địa điểm quay phim ở một ngôi làng tại Vân Nam, nơi hoàn toàn khác với khung cảnh phồn hoa của Đại Lý, Lệ Giang và các điểm du lịch khác trong ấn tượng của anh.
Anh ấy rất thích Vân Nam, năm nào cũng thu xếp thời gian đến Vân Nam chơi. “Có vẻ như tôi đã ở thành phố lớn quá lâu, quá mệt mỏi với nhịp sống gấp gáp, và tôi thích một môi trường yên tĩnh, vắng người qua lại, không có xe cộ, và tôi có thể tận hưởng một quá trình sáng tạo đầy tự tin.”
“Ở địa điểm quay phim không có chỗ ăn. Sau khi làm quen với dân làng địa phương, chúng tôi trực tiếp đến gõ cửa và hỏi họ có thể hầm gà cho chúng tôi không, và chúng tôi đã đưa tiền cho họ.” Đúng vậy, không khí quay phim của cả đoàn thật vui tươi và chan hòa. Lưu Hạo Nhiên nói: “Sau khi quay phim xong, điều tôi thu được nhiều nhất là hạnh phúc, và cả quá trình quay phim tràn ngập niềm vui.”

Trong bữa ăn và lúc nghỉ ngơi, Lưu Hạo Nhiên, Bành Dục Sướng, Doãn Phưởng và những người khác trong đoàn làm phim sẽ hát trong phòng khách sạn, nhiều bài hát cháy bỏng và cuồng nhiệt khác nhau, bài hát chủ đề “Forever Young” cũng được chọn trong một dịp như vậy. “Sau đó tôi có chút không vui.” Lưu Hạo Nhiên nói điều này với giọng hơi thất vọng. “Tôi cũng đã bật rất nhiều bài hát nhưng không được chọn, chẳng hạn như các bài hát của ban nhạc New Pants (新裤子) và ban nhạc Miserable Faith (痛仰乐队). Sau này đạo diễn nói chúng quá đắt.”
TAI HẠI, ĐÂY LÀ SỰ THẤT BẠI CỦA LÝ TƯỞNG TRƯỚC THỰC TẾ
Trong cả bộ phim còn có sự tham gia của các diễn viên trong quá trình sáng tạo. Ví dụ, trong lần đầu tiên Nguỵ Tấn Bắc đến gặp bác sĩ tâm lý, người ta hỏi anh ấy nghĩ gì về con ngựa trong bức tranh, Nguỵ Tấn Bắc đã trả lời: “Tôi nghĩ con ngựa này thật u sầu. Con ngựa này sắp chết.”

Lưu Hạo Nhiên, người bị ám ảnh bởi việc mời mọi người “leo Bình Đỉnh Sơn” vào thời điểm quay phim, đã mang sự ưa thích bộ phim truyền hình này vào phim.
Có một cảnh mà Bành Tiểu binh (do Bành Dục Sướng thủ vai) đang hát bài “Trời cao biển rộng,” và đạo diễn yêu cầu Lưu Hạo Nhiên hát theo, nhưng anh ấy cảm thấy không đúng lắm. “Tôi đã nói với đạo diễn rằng Nguỵ Tấn Bắc lúc đó đang quá sầu não nên không thích hợp để hát “Trời cao biển rộng”.” Đạo diễn nói, hãy hát bất cứ thứ gì cậu thích. Vậy là Lưu Hạo Nhiên hát bài “Chiếc thuyền nhỏ màu trắng.” Lời bài hát “Chiếc thuyền nhỏ màu trắng” có đoạn, “Trên bầu trời xanh và dải Ngân hà, có một chiếc thuyền nhỏ màu trắng; trên thuyền có một cây hoa quế, và có chú thỏ trắng đang chơi đùa.” Đây đều là ý tưởng riêng của Lưu Hạo Nhiên. Cuối cùng đạo diễn không chọn ý tưởng này, có vẻ như họ không hiểu ý của anh ấy. Nhưng bản thân anh ấy vẫn nghĩ về nó, và anh ấy rất hào hứng kể cho chúng tôi nghe.
Nguỵ Tấn Bắc trong phim là một thanh niên có nhiều lần khởi nghiệp thất bại, đầy “uất ức”, không chỉ đánh mất bản thân mà còn gieo rắc nỗi mất mát này cho người khác. “May mắn thay, Nguỵ Tấn Bắc đã gặp được Bành Tiểu Binh. Có lẽ chỉ có anh ấy mới có thể khai sáng được Nguỵ Tấn Bắc.”
Ngoài đời, Lưu Hạo Nhiên không giống như Nguỵ Tấn Bắc. Nếu phải chịu nhiều áp lực và cảm thấy chán nản, anh ấy sẽ nhốt mình trong phòng và không muốn truyền cảm xúc tiêu cực cho người khác.
Sau khi mở cửa bước ra ngoài, anh sẽ điều chỉnh lại tâm lý để chào đón cuộc sống mới, “Do tính chất công việc, tôi không có nhiều thời gian để suy nghĩ về mất mát. Có lẽ tôi chỉ mất một ngày ở nhà và sẽ làm việc vào ngày hôm sau. Không có tâm trạng để chìm đắm trong mất mát.”
NÓI VỀ SỰ LỰA CHỌN: TÔI SẼ KHÔNG CÂN NHẮC ĐÚNG SAI, ĐIỀU CÁC BẠN TRẺ CẦN LÀM LÀ CỨ DẤN BƯỚC, KHÔNG CẦN SUY NGHĨ QUÁ NHIỀU

Lưu Hạo Nhiên sinh năm 1997, trẻ trung và đầy triển vọng khi mới ngoài đôi mươi. Vào dịp lễ Quốc khánh này, anh trở thành nam diễn viên trong nước sinh sau năm 95 đầu tiên có doanh thu phòng vé vượt 10 tỷ NDT.
Năm 9 tuổi, anh xuất hiện trong Gala Lễ hội mùa xuân của Kênh Thiếu nhi CCTV và giành được giải thưởng.
Năm 11 tuổi, anh đến trường Trung học trực thuộc Học viện Vũ đạo Bắc Kinh để bắt đầu cuộc đời học tập “Bắc phiêu” (Hướng về Bắc Kinh) của mình. Cũng như nhiều bạn trẻ lựa chọn “Bắc phiêu,” Lưu Hạo Nhiên đã trải qua nhiều khó khăn. Nghĩ lại chuyện này, suy nghĩ của anh dường như quay về mấy năm trước. Anh thoáng ngẩng đầu nhìn trần nhà, và sau một hồi im lặng anh nói: “Khó khăn nhất có lẽ là lúc đó tôi vẫn còn đang trong trạng thái không rõ phương hướng tương lai.”

Anh đã từng nghĩ cuộc sống của mình sẽ giống như hầu hết mọi người, học hành chăm chỉ, sau khi tốt nghiệp đại học thì học lên cao học hoặc đến công ty làm việc, nhưng sau đó anh phát hiện ra anh có một con đường khác là học nghệ thuật, nên anh mới trở thành diễn viên trẻ Lưu Hạo Nhiên của ngày hôm nay.
Khi còn là một cậu bé, anh ấy có một chút tự ti khép mình, và đã từng không biết mình lựa chọn con đường nghệ thuật có đúng hay không. Do thời gian học ngắn, trình độ chuyên môn trong lớp không khá hơn các bạn khác, “tôi luôn cảm thấy mình có chút “tàng hình” trong lớp.” Cho đến khi được đạo diễn Trần Tư Thành lựa chọn và đóng phim “Chuyện tình Bắc Kinh” vào năm học trung học, anh mới không còn thấy bối rối nữa.
Vài năm trở lại đây, Lưu Hạo Nhiên xuất hiện trong nhiều tác phẩm xuất sắc. Một số người thích vai Dư Hoài, chàng trai toả nắng trong ký ức thanh xuân vườn trường; một số thích vai Tần Phong, một thám tử trẻ thông minh và khôn ngoan, người đã nhiều lần phá giải các vụ án kỳ lạ; một số thích vai Lữ Quy Trần, một chàng trai trẻ tràn đầy năng lượng,… Anh dần tự tin hơn, tự tin hơn vào cả chuyên môn và khả năng diễn xuất của mình, tâm lý thoải mái hơn rất nhiều, giao tiếp với mọi người cũng tốt và kết bạn được nhiều hơn.

Nhìn vào vòng bạn bè của Lưu Hạo Nhiên, bạn sẽ thấy rằng anh ấy hoà hợp cả với những người bạn cùng tuổi hoặc các anh chị hơn tuổi. Những ngày đầu anh ấy thích kết bạn với những người lớn tuổi hơn. Hà Cảnh, Trương Nhược Quân, Viên Hoằng… đều là những người bạn rất tốt của anh ấy, và không có khoảng cách thế hệ khi chơi cùng nhau. Anh ấy thích đọc truyện tranh, và anh ấy cũng trân trọng những tình cảm huynh đệ cháy bỏng này.
“Khi còn ít tuổi hơn một chút, tôi khao khát được trưởng thành. Khi đó, tôi cảm thấy rằng kết bạn với những người lớn tuổi hơn có nghĩa là tôi đã bắt đầu trưởng thành.” Nhưng bây giờ Lưu Hạo Nhiên có thể hoà hợp với cả người lớn tuổi hơn hay ít tuổi hơn mình, thậm chí cả với những người bằng tuổi. Anh cho biết, anh đã cảm thấy mình trưởng thành về mặt tâm lý. Khi được hỏi làm thế nào để xác định sự trưởng thành của con trai, anh ấy thẳng thắn nói: “Tôi nghĩ sự trưởng thành của con trai chỉ là chuyện một sớm một chiều.” Đúng vậy, trưởng thành thường là chuyện tức thì xảy ra.
Lưu Hạo Nhiên thực sự có một mức độ trưởng thành khác với tuổi của mình, anh ấy nhìn vấn đề rất minh bạch và có chủ kiến của riêng mình. Nói về lựa chọn của những người trẻ về việc phát triển ở các thành phố lớn và trở về quê hương, anh ấy cũng cho biết: “Tôi nghĩ tôi chọn những nơi khiến tôi hạnh phúc. Các thành phố lớn có thể rất mới mẻ và có nhiều bạn bè, nhưng một số người không thể thích nghi với các thành phố lớn.”
Anh lấy chị gái hơn anh 11 tuổi làm ví dụ, lúc đầu chị gái đến Bắc Kinh làm việc nhưng sau này không thích nghi được nên đã chọn về quê làm việc. Hiện tại cô ấy đang rất vui vẻ.

Trong phim “Một chút là tới nhà” có một câu nói: “Con người ta luôn lựa chọn giữa điều đúng và điều dễ dàng.” Đối với câu này, Lưu Hạo Nhiên có cách hiểu của riêng mình: “Ai cũng có thể đứng giữa ranh giới của điều đúng và điều sai. Hãy lựa chọn, nhưng bạn có thể không biết cái nào đúng cái nào sai. Vì vậy, trên thực tế, cuối cùng, khi tất cả mọi người đều phải đưa ra lựa chọn, thực ra là lựa chọn giữa việc khó và việc dễ. Vì vậy, tôi nghĩ rằng khi bất kỳ ai đứng trước sự lựa chọn, thì chẳng có cách đánh giá đúng hay sai, chỉ có bạn mới có thể đưa ra quyết định cho chính mình trên con đường này. Có thể người khác đi con đường này là đúng, mà bạn đi con đường này là sai. Tôi nghĩ điều các bạn trẻ cần làm là cứ dấn bước, không cần phải suy nghĩ quá nhiều.”
Khi được hỏi sẽ lựa chọn như thế nào, anh cho biết sẽ suy nghĩ và cân nhắc về con đường mình đã chọn, “Nhưng tôi sẽ không xem xét đúng hay sai, vì bạn không hiểu, bạn không phải là thầy bói.”
NÓI VỀ BẢN THÂN: TÔI LÀ MỘT DIỄN VIÊN KHÔNG GIỐNG DIỄN VIÊN

Lưu Hạo Nhiên là kiểu diễn viên nào? Anh ấy tự nhận xét về mình: “Tôi là một diễn viên không giống diễn viên.” Đầu tiên, anh ấy rất gần gũi đời thường, nói những gì mình muốn và không chú ý đến hình ảnh. Anh ấy cũng sử dụng “niềm vui” để mô tả ngoại hình của mình. Thứ hai, anh ấy lý trí hơn hầu hết các diễn viên thường khá cảm tính. Nhiều diễn viên từng làm việc với anh ấy sẽ nói rằng anh ấy giống như một người làm việc trong ngành khoa học và kỹ thuật.
Anh ấy thích thứ gì đó có tính logic: anh ấy đã chơi hơn 250 ván Sudoku khi quay phim “Một chút là tới nhà” ở Vân Nam; khi ở nhà trong dịp Tết Âm lịch, anh ấy đã ghép nhiều mảnh Lego với hàm lượng kỹ thuật cao và vui vẻ khoe chúng trên Weibo; anh ấy sẽ chơi trò “Ma sói” với bạn bè; tham gia show “Minh tinh đại trinh thám” và thể hiện tư duy logic tỉ mỉ. Bạn sẽ thấy rằng Lưu Hạo Nhiên chính là “nguyên mẫu của Tần Phong.”
Anh ấy cũng thích chơi game, nhưng vì công việc nên đã lâu không chơi. Lưu Hạo Nhiên cảm thấy rằng một trò chơi thực sự thú vị phải mất hàng tuần để làm quen và nghiên cứu.Trò chơi gần đây nhất mà anh ấy nghiêm túc học là “The Legend of Zelda.” “Bây giờ, tôi có thể chỉ chơi những trò chơi như “Animal Crossing,” dễ học hơn.” Được hỏi làm gì nếu gặp một đối thủ chơi xấu, Lưu Hạo Nhiên khẽ cười nói: “Trong lòng thầm nguyền rủa, cuối cùng báo cáo hắn ta.”

Vì vậy, bạn sẽ thấy rằng mặc dù anh ấy nghĩ rằng mình đã ở độ tuổi trưởng thành, nhưng về bản chất anh ấy vẫn là một cậu bé to xác. Sau khi tốt nghiệp đại học, anh vẫn rất nhớ cuộc sống ở trường. Anh cho rằng, nhà trường giống như lớp vỏ bảo vệ, cách ly những tiếp xúc trực tiếp nhất của anh với xã hội. Anh vẫn có thể quay lại trường để đi học trước khi gặp kỳ nghỉ dài do dịch bệnh như vừa rồi, nhưng bây giờ, nếu phải trải qua kỳ nghỉ dài như vậy, anh có thể hoảng sợ và lo lắng không có gì để làm.
Ngày 10 tháng 10 là sinh nhật lần thứ 23 của Lưu Hạo Nhiên. Anh ấy nói rằng điều ước trong sinh nhật năm nay là mua cho mình một chiếc xe máy. Anh ấy muốn dành thời gian nghỉ ngơi để thi lấy bằng lái xe máy. Anh ấy thực sự là một chàng trai đuổi theo gió!
Cuối buổi phỏng vấn, phóng viên hỏi anh có còn nhớ người đã gọi anh là “bảo bối” trong buổi họp báo ra mắt phim “Một chút là tới nhà” cách đây vài ngày không, Lưu Hạo Nhiên chợt nhận ra: “Ồ, sao tôi cảm thấy âm thanh đó quen thuộc đến vậy? Hoá ra là anh!” Sau đó anh ấy nói đùa: “Nhưng tôi nghe nói trước đây anh cũng đã từng trêu chọc những ngôi sao khác.”
Bạn sẽ cảm thấy Lưu Hạo Nhiên không có kiểu lạnh lùng và xa cách như vậy, giống như anh ấy nói, anh ấy rất gần gũi đời thường. Chàng trai đang trong quá trình chuyển hình là một diễn viên tử tế và tự nhiên.